Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 460 : Vũ Văn gia tộc(1)
Ngày đăng: 23:57 21/04/20
- Xuy xuy.
Một lát sau cửa động đã xuất hiện phía trước, động khẩu ngày càng tới gần, Nhạc Thành đã nhìn thấy một số bóng người ở đó.
- Hu.
Một luồng khí đảo qua, Nhạc Thành và chúng nữ đã thả người vượt qua không gian thông đạo sau đó lập tức rơi xuống mặt đất.
- Tiểu huynh đệ, Hỏa Lão, mọi người rốt cuộc đã đến đây.
Một thanh âm quen thuộc truyền tới, Vũ Văn Minh Quang sau đó đã xuất hiện trước Nhạc Thành, ba ngày trước chấn động ở trong kết giới, Vũ Văn Minh Quang cũng biết nhóm người Nhạc Thành tới đây cho nên tới sẵn nghênh đón.
- Vũ Văn thúc thúc cứ gọi tiểu chất là Nhạc Thành là được rồi.
Nhạc Thành cất tiếng cười khổ, Vũ Văn Minh Quang trước mắt đã là cậu của Yến Hiểu Kỳ, nếu gọi mình là tiểu huynh đệ thì thân phận có vẻ rối loạn.
- À, ta quên mất cậu là hậu nhân của Nhạc Thiên tiền bối, vậy sau này ta cứ gọi thẳng là Nhạc Thành là được.
Vũ Văn Minh Quang mỉm cười nói.
Nhạc Thành rớt xuống trên mặt đất sau đó đánh giá xung quanh, tất cả cảnh tượng bên ngoài không có gì khác, ở bên trong diện tích vô cùng lớn, dựa theo Nhạc Thành phỏng đoán ở trong kết giới phỏng chừng cũng không nhỏ hơn so với Huyền Thiên đại lục bao nhiêu.
Mà Nhạc Thành dò xét ở trong khí tức cũng cảm nhận được mấy đạo khí tức mờ mịt, thực lực so với Hỏa Lão hiện tại còn mạnh hơn.
- Ta còn tưởng là ai tới, hóa ra chính là Hỏa Vô Thiên lão bất tử này.
Ở giữa không trung truyền tới một thanh âm tang thương.
- Hóa ra ngươi cũng chưa chết.
Hỏa Vô Thiên lập tức nói, sau đó chớp mắt với Nhạc Thành:
- Các ngươi muốn làm gì thì làm, ta đi tìm cố nhân tâm sự.
Nói xong Hỏa Lão thả người bay lên trên không trung.
Người của Vũ Văn gia cũng không ngăn cản Hỏa Lão, thanh âm vừa rồi rất quen thuộc.
Sau khi Hỏa Lão rời khỏi Vũ Văn Minh Quang ánh mắt lập tức dừng lại trên người của Yêu Huyên, vô cùng kinh ngạc.
- Được rồi, mọi người tạm thời ở lại đây đi, có cái gì cần thì phân phó với bên dưới là được.
Một lát sau, Vũ Văn Minh Quang đưa đám người Nhạc Thành tới đình viện.
- Hiểu Kỳ, hôm nay nghỉ ngơi cho tốt, sang ngày mai dẫn ông ngoại tới gặp con.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói với Yến Hiểu Kỳ.
- Được rồi, mọi người nghỉ ngơi đi.
Nhạc Thành đứng ở trong đình viện do dự một chút rồi nói.
Đi vào trong đình viện, mặc dù trong trang viện không bố trí sang trọng nhưng vô cùng tiện nghi, gian phòng cũng đủ năm người nghỉ ngơi, Nhạc Thành tùy tiện chọn một gian phòng rồi nghỉ.
Bên trong còn có một đình viện, một lão giả mặc áo bào màu xanh biến hóa khuôn mặt, ánh mắt phức tạp nhìn bên ngoài phòng, tựa hồ như đang suy tư gì đó.
- Cha con đã về.
Vũ Văn Minh Quang đi vào trong đại sảnh, hiện tại trong đó có một người chính là tộc trưởng của gia tộc Vũ Văn Hạo Nguyên.
- Ta đã nói rồi, đem bọn họ đuổi khỏi Vũ Văn gia, ta không muốn gặp.
Vũ Văn Hạo Nguyên nói.
- Cha, Hiểu Kỳ đã tới đây, Yến Hiểu Kỳ không phải là người của Vũ Văn gia nhưng một nửa cũng đã là người của Vũ Văn gia.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói.
- Ta không muốn gặp, dựa theo gia quy của gia tộc thì nàng ta không phải là người của Vũ Văn gia.
Vũ Văn Hạo Nguyên cất tiếng nói.