Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 51 : Cường địch

Ngày đăng: 23:54 21/04/20


- Thương thế của ta quá nặng, chỉ sợ không tới kịp gia tộc.

Yêu Huyên một lần nữa thổ ra một ngụm máu tươi, sắc mặt ngày càng trở nên tái nhợt.

- Vậy phải làm sao bây giờ, nữ vương bệ hạ, có biện pháp gì cười người hay không?

Tiểu Lân sốt ruột hỏi.

- Không có biện pháp gì cứu ta, trừ phi ta có thể thuận lợi tiến hóa, ngươi mau gọi hắc y thanh niên ở trên xe ngựa kia tới cho ta.

Yêu Huyên cất tiếng nói, lần này nàng bị thương quá nặng, cộng thêm nguy hiểm tiến hóa trước mắt, xem ra không kiên trì tới gia tộc được.

- Người kia có thể cứu người sao? Nô tỳ đi đây.

Tiểu Lân nhanh chóng rời khỏi xe ngựa, nàng cũng không biết tại sao nữ vương lại gọi người kia tới, tuy nhiên chỉ cần có một chút cơ hội cứu sống nữ vương nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

- Nếu như ta đoán không lầm thì hắn hẳn là một luyện dược sư, có lẽ sẽ có cách khiến cho mình ổn định thương thế.

Tiểu Lân nhảy xuống xe ngựa, Yêu Huyên lẩm bẩm nói, lần này thương thế của nàng nằm ở linh hồn, lúc nàng tiến hóa chính là lúc linh hồn của nàng yếu nhất cho nên mới khiến cho đối thủ có được tiên nghi.

- Tiên sinh, xin mời đi theo ta, tiểu thư nhà ta mời tiên sinh.

Nhạc Thành đang ở trên xe ngựa tu luyện thì đột nhiên thấy xe ngựa lắc lư, hắn mở mắt ra nhìn thì thấy nha hoàn Tiểu Lân đang ở ngoài đó.

- Có chuyện gì không?

Thần sắc của Nhạc Thành hơi biến đổi, trong lòng hắn cũng không muốn có quan hệ gì với Yêu Huyên này cho nên cảm thấy hơi không thích hợp.

- Có chuyện trọng yếu cần nhờ tiên sinh giúp đỡ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn

Tiểu Lân cất tiếng nói, thần sắc khong khỏi có chút lo lắng.

- Được rồi, xin mời dẫn đường.
Phía bên phải là một ma pháp sư phong hệ tóc vàng, bộ dáng trung niên. Nhạc Thành cảm nhận được thực lực của hắn cũng có tu vi ngũ tinh ma pháp sư.

- Yêu Huyên, ngươi mau theo ta trở về.

Áo lam lão giả cất tiếng nói, linh hồn đã bị trọng thương, không còn là đối thủ của mình nữa.

- Chờ thương thế của ta tốt lên, ta sẽ xé tan ngươi thành từng mảnh nhỏ.

Yêu Huyên lạnh lùng nhìn lão giả áo bào màu lam phía trên, nếu như nàng không bị thương thì chỉ bằng vào bốn người này không phải là đối thủ của nàng.

- Nhưng ngươi không có cơ hội đâu.

Lão giả lập tức nói với ba người bên cạnh:

- Toàn bộ giết sạch, còn nữa đừng để Yêu Huyên chạy thoát.

Ba người bên cạnh lão giả áo lam liền gật nhẹ đầu, bọn họ nhanh chóng bổ nhào từ trên không trung xuống, một ít Đại Đấu sư và Đấu Linh thì làm sao là đối thủ của họ.

- Tiểu thư, người đi mau đi, để nô tỳ chặn bọn họ lại.

Tiểu Lân ngưng trọng thần sắc nhìn lão giả áo lam, kỳ thực nàng cũng biết với tu vi cửu tinh Đấu Linh của mình không phải là đối thủ của đối phương nhưng cũng có thể ngăn chặn đối phương một lúc đủ thời gian để nữ vương trốn thoát.

- Tiểu Lân, ngươi không phải là đối thủ của bọn hắn.

Yêu Huyên hơi thở dài một tiếng, tựa hồ như bất đắc dĩ, đúng là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh.

Lúc này lão giả áo lam cùng với ba người kia đã xuống mặt đất, nhìn tu vi của bọn họ thì bọn dong binh không thể nào là đối thủ. Dương Cương và Chu Hải Minh lúc này cũng đều đã chạy trốn, chỉ còn chiếc xe của Nhạc Thành.