Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 547 : Chỉ thất tinh Đấu Tôn mà thôi, muốn chết sao?

Ngày đăng: 23:57 21/04/20


Một đám trưởng lão nhìn thấy nhị trưởng lão như vậy thì lập tức đi lên, đây chính là tâm phúc của nhị trưởng lão.

-Yêu Huyên, cửu tinh Đấu Tôn này giao cho ngươi.

Nhạc Thành dùng thần thúc truyền âm nói với Yêu Huyên, lão giả này có thực lực cửu tinh Đấu Tôn từ khí tức trên người cho thấy thực lực rất cao.

- Không thành vấn đề, nhưng thực sự ngươi muốn đối phó với tất cả trưởng lão sao, vấn đề này sẽ khó khăn rất lớn.

Linh hồn truyền âm của Yêu Huyên khẽ truyền tới tai của Nhạc Thành.

- Yên tâm, ta nắm chắc một hai người những người khác sẽ khuất phục.

Nhạc Thành cất tiếng nói.

- Dừng tay, dừng tay lại.

Đúng lúc này Nhạc Duy cuối cùng không nhịn được mà cất tiếng chăm chú nhìn mọi người.

Thấy Nhạc Duy nhìn tới, tất cả các trưởng lão đều lui ra vài bước, dù sao Nhạc Duy vẫn có lực trấn nhiếp với bọn họ.

- Các ngươi thật sự không muốn để yên sao, quyết nghị trưởng lão đã thông qua, chẳng lẽ các ngươi không tôn trọng quy của trong tộc, Nhạc Thành đã là tộc trưởng của Nhạc gia, chẳng lẽ toàn bộ các ngươi muốn bị trục xuất ra khỏi Nhạc gia hay sao?

Nhạc Duy cất tiếng nói với đám trưởng lão phản đối kia.

- Quyết nghị của trưởng lão không công bằng, ta không thừa nhận.

Nhị trưởng lão nhìn đại trưởng lão và lão nhân áo tím mà nói:

- Ta không tin rằng hắn có thể đem toàn bộ chúng ta trục xuất ra khỏi Nhạc gia, dù sao thì Nhạc Tề lão tổ vẫn còn ở Nhạc gia.

- Vậy thử xem, hôm nay các ngươi xúc phạm quy củ trong tộc, tất cả bị giam vào địa lao, nghiêm trọng thì bị phế đấu khí trục xuất khỏi Nhạc gia.

Thanh âm của Nhạc Thành cất lớn lên, sau đó thân ảnh của hắn đã tiến tới trước Nhị trưởng lão.

- Hừ, ta để xem ngươi làm thế nào?

Sắc mặt của Nhị trưởng lão biến đổi, nhìn thấy Nhạc Thành đánh tới hắn vội vàng thả mình lên trên không trung, sau đó một mảng đấu khí cường hãn bổ về phía Nhạc Thành.

- Tránh cho ta.
Nhị trưởng lão cúi đầu quy phục với Nhạc Thành.

- Ra mắt tộc trưởng, chúng ta chấp nhận quyết nghị.

Những trưởng lão kia nhìn thấy nhị trưởng lão đã thuần phục thì cũng cúi đầu hành lễ, không ai còn dám phản đối kết quả quyết nghị.

- Được, nếu các ngươi đã chấp nhận quyết nghị thì ta không truy cứu nữa, nhưng nếu như sau này còn vi phạm quy củ, xúc phạm tộc trưởng thì đừng trách ta ngoan tâm thủ lạt,

Sắc mặt của Nhạc Thành biến đổi nhìn đám trưởng lão.

Cảm nhận thấy khí tức của Nhạc Thành tất cả đều như muốn lạnh cả người, từ sâu trong lòng bọn họ cảm nhận được một nỗi sợ hãi.

- Những lão gia này đùa giỡn xem đủ chưa?

Nhạc Thành nhìn về phía phương xa trên không trung, thần thức của hắn đã cảm nhận được mấy đạo khí tức mờ mờ.

- Tiểu tử này, chẳng lẽ chúng ta đã già rồi.

Nhạc Duy nhìn Nhạc Thành, trong lòng hắn thầm cảm than, không ngờ Nhạc Thành có thể kinh sợ đến những trưởng lão này, điều này khiến cho Nhạc Duy phải bất ngờ.

- Tam trưởng lão.

Nhạc Thành cất tiếng nói với Tam trưởng lão.

- Có.

Tam trưởng lão từ trong đám đông mà đứng dậy sau đó lại thi lễ với Nhạc Thành:

- Tộc trưởng xin cứ phân phó.

- Đại trưởng lão Nhạc Chí Thu công nhiên dám xúc phạm quy củ trong tộc bị nhốt vào địa lao năm mươi năm, nếu như phản kháng thì giết không tha, từ hôm nay trở đi, nhị trưởng lão thân là đại trưởng lão của Nhạc gia, ông thăng lên làm nhị trưởng lão, còn Tam trưởng lão do Nhạc Quách đảm nhiệm.