Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 559 : Chín thành rưỡi huyết mạch, Thiên Nhãn Nhiếp Hồn

Ngày đăng: 23:57 21/04/20


- Xoẹt xoẹt.

Một hỏa hệ ma pháp cuồng bạo bắt đầu gào thét, lúc này mặt đất như muốn nứt ra.

- Hu.

Một canh giờ sau, lực lượng cường hãn này cuối cùng cũng đã dừng lại, tất cả trở nên yên lặng.

- Sắp đột phá rồi sao?

- Nhất định không được thất bại, cố lên Hiểu Kỳ.

- Nhất định phải đột phá tới ma pháp sư cấp tám hậu kỳ.

Cả đám người của Vũ Văn gia trở nên vô cùng lo lắng mà mong ngóng.

Ở giữa không trung một đạo khí tức trở nên mờ mịt, một đám trưởng lão trong lòng lo lắng vô cùng, bọn họ cũng biết lúc này sắp tiến vào giai đoạn vô cùng khẩn yếu.

- U U.

Ở bên trong kết giới một hỏa hệ ma pháp lực bắt đầu cuồng bạo, lọt vào người của Yến Hiểu Kỳ.

- Xoẹt.

Dưới sức mạnh cuồng bạo này, Yến Hiểu Kỳ hiện tại hỗn loạn giống như là một chiếc thuyền nhỏ vậy, đối mặt với trùng kích vô cùng cường hãn.

Mà lúc này thân hình nhỏ nhắn xinh xắn của Yến Hiểu Kỳ lúc này bắt đầu tràn ngập sức mạnh cuồng bạo, giống như là thủy triều vậy.

Khí tức của Yến Hiểu Kỳ bắt đầu kéo lên, sau đó khí tức cường hãn bắt đầu tràn ngập vào trong kết giới, ngay lập tức không ít trưởng lão và hộ vệ cảm nhận được một luồng áp lực.

Khí tức của Yến Hiểu Kỳ nâng lên, ở trong kết giới bắt đầu có một luồng hỏa hệ ma pháp bắt đầu tràn ngập vào trong Yến Hiểu Kỳ, hơn nữa khí tức của Yến Hiểu Kỳ bắt đầu hiện lên, khí tức này giống như là bị mắc kẹt vào một bình cảnh nào đó.

Mà lúc này cường giả của Nhạc gia cũng cảm nhận được đây chính là khí tức của ma pháp sư cấp tám hậu kỳ đỉnh phong.

Tất cả người của Vũ Văn gia đều khẩn trương, mọi người so với Yến Hiểu Kỳ còn lo lắng hơn, Vũ Văn Hạo Nguyên, Vũ Văn Quyên và Vũ Văn Minh Quang đều toát cả mồ hôi.

- Nhất định phải đột phá.

Mọi người đều yên lặng cầu nguyện.
- Thôi quên đi, đến lúc đó kêu Nhạc Thành đến bắt nó là được rồi.

Sau một hồi Yến Hiểu Kỳ cũng chỉ có thể bỏ cuộc, dù sao Nhạc Thành cũng chỉ nói là chỉ cần biết tin tức là được.

- Cũng nên xuất quan, Thúy Phong Cổ Nham, còn một tháng nữa là ta có thể tới đó.

Yến Hiểu Kỳ lẩm bẩm nói, sau đó trên khuôn mặt hiện ra một nụ cười mê người.

- Xoẹt xoẹt.

Ở cửa ra kết giới, lúc nay có một cô gái tuyệt đẹp từ trong kết giới đi ra, cô gái này nhan sắc tuyệt đẹp, thanh dật thoát tục, mỹ lệ như tiên nữ vậy.

Nhìn cô gái này, đội hộ vệ Vũ Văn gia đều có cảm xúc thất thần, chỉ là bọn họ chỉ có thể nhìn trộm mà thôi, bọn họ đều biết Yến Hiểu Kỳ tiểu thư đã có hôn phu, vị hôn phu đó là Nhạc Thành, ngay cả Hắc Ưng cũng bị một chiêu của người đó đánh bại.

- Ông ngoại, bà ngoại, cậu.

Yến Hiểu Kỳ sau khi xuất quan đã tiến tới bên cạnh đám người kia, sau đó nàng thi lễ với một nữ tủ trung niên:

- Mẫu thân.

- Ừ.

Vũ Văn Minh Châu cất tiếng đáp, trong mắt tràn ngập yêu thương.

- Hiểu Kỳ, chúng ta trở về đi.

Vũ Văn Quyên nhẹ nhàng nói sau đó đi ra khỏi kết giới.

Ở trong kết giới của Tôn gia, lúc này có một cô gái tuyệt đẹp khoanh chân ngồi.

Cô gái này chính là Tôn Thi Thi, hiện tại toàn thân Tôn Thi Thi tràn ngập một ngọn lửa nóng bỏng ngọn lửa này tựa hồ như đến từ trong thân thể, bao trùm khí tức nóng bỏng.