Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 67 : Âu Dương Phiên Tình
Ngày đăng: 23:54 21/04/20
Mà lần này nghe nói con rể của Tư Mã gia tộc chính là học viên của Đấu Khí học viện, tứ phẩm luyện dược sư, không ít tiểu thế lực nghe tin này thì lại lấy lòng Tư Mã gia, một số tiểu gia tộc liền tỏ ra một thái độ bàng quan, dù sao nếu lần này nếu Tư mã gia không tiến vào năm vị trí đầu tiên thì địa vị tam môn lưỡng gia cũng sẽ bị hủy. Tuy con rể của Tư Mã gia là tứ phẩm luyện dược sư, nhưng muốn tiến vào ba vị trí đầu tiên cũng không phải là điều dễ dàng.
Luyện Dược đài đã sớm được người của năm thế lực lớn quét dọn sạch sẽ, ở giữa không trung có thể thấy vô số phi hành ma thú chở người vào. Mười vạn người xem động nghịt, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.
Nhạc Thành cùng với Tư Mã gia tộc đi vào. Bọn họ cũng không tiến vào trong trường mà đi vào phòng nghỉ của Tư mã gia tộc. Phòng nghỉ này trực tiếp dẫn đến sân đấu.
Mà bên cạnh những gian phòng nghỉ của Ngũ đại gia tộc còn có một phòng nghỉ của một thế lực lớn hơn, ở cả Tả Tinh Đảo ai cũng biết, phòng nghỉ này chính là phòng nghỉ của chủ nhân chân chính Tả Tinh Đảo ngay cả năm thế lực cũng phải làm việc bằng cách nhìn sắc mặt của hắn.
Tiên Cảnh Tông chính là chủ nhân chân chính của Tả Tinh Đảo, Tả Tinh Đảo tam môn lưỡng gia chẳng qua cũng chỉ là thế lực bên ngoài mà thôi, mà Tiên Cảnh Tông lúc này ở trong phòng nghỉ có một lão giả đầu linh, người này có tu vi cửu tinh Đấu Vương, những người khác tu vi thấp nhất cũng là tam tinh Đấu Linh, còn có hai tứ cấp ma pháp sư.
Trong những người này có một người da thị trắng như tuyết, mỹ nữ này tuổi tác xem ra không lớn lắm, chỉa khoảng chừng mười bảy mười tám tuổi, vô cùng xinh đẹp, toàn thân mặc một bộ đồ màu đỏ.
- Tiểu thư, người thật sự muốn tham gia đại hội luyện dược sư?
Lão giả đầu lĩnh nói với thiếu nữ, nhìn thần sắc của y thì xem ra y vô cùng tôn kính nàng ta. Một cao thủ đấu vương mà tôn kính thiếu nữ, địa vị của nàng ta không cần nói cũng biết.
- Bạch hộ pháp, ngươi mau sắp xếp cho ta, ta muốn biết xem đại hội luyện dược sư đó có gì bất phàm, nghe nói Mật Nhi đã là Luyện Dược sư tứ phẩm đỉnh phong, nếu nàng biết bản tiểu thư ta trước đó không lâu đã tấn cấp lên làm Luyện Dược sư ngũ phẩm thì không biết sẽ có biểu lộ gì.
Cẩm bảo thiếu nữ nở ra một nụ cười giảo hoạt.
Cẩm bào nữ tử không phải ai khác, chính là hòn ngọc quý của tông chủ Tiên Cảnh Tông, có tên là Âu Dương Phiên Tình, cùng với Mật Nhi đều mười tam tuổi. Hai người đều có thiên phú như yêu nghiệt, chỉ là ở trên Tả Tinh Đảo mọi người chỉ biết tới Đỗ Mật Nhi bởi vì Âu Dương Phiên Tình rất ít khi rời khỏi Tiên Cảnh tông.
Nhạc Thành cất tiếng nói, ba vị trí đầu tiên đối với hắn không có gì là khó khăn, mục tiêu của Nhạc Thành chính là quán quân.
Hắn nhìn về phía Tư Mã Yên Nhiên nhìn về phía bên kia một cái rồi mới tiến về phía sân thi đấu, năm thế lực lớn từng người cũng đi tới, Nhạc Thành ngẩng đầu lên nhìn họ.
Thanh Hải môn Triệu Thanh Tùng, Huyết Sát Môn lưu Lực Dương, Lương gia Lương Ngọc. Nhạc Thành đnash giá một phen, Triệu Thanh Tùng chính là nam tử mặc áo bào màu tro, về phần Lưu Lực Dương thì mặc áo ngắn tay.
Về phần Lương Ngọc Nhạc Thành cũng đã sớm nhận ra, hắn cảm thấy khí tức trên thân thể của Lương Ngọc tràn đầy, trong lòng Nhạc Thành liền giật mình, thương thế của người này dường như đã tốt hơn, hình như tu vi còn tiến bộ, xem ra Lương gia đối với hắn cũng đã tốn không ít công phu.
Nhìn thấy Nhạc Thành, Lương Ngọc liền bốc lên lửa giận, hung hăng nhìn hắn.
- Đẹp quá, nữ tử này chính là Đỗ Mật Nhi nổi danh cùng với Tư Mã Yên Nhiên đó.
Nhạc Thành cuối cùng cũng đưa mắt nhìn về phía một nữ tử mặc một bộ đồ màu xanh, nữ tử này dung mạo và dáng người không hề thua kém gì so với Tư Mã Yên Nhiên, tuổi mặc dù còn nhỏ hơn cả nàng ta nhưng bộ ngực căng tròn không thua gì nàng khiến cho Nhạc Thành cũng muốn chảy cả máu mũi.
Cảm thấy có người đánh giá mình, Đỗ Mật Nhi đưa mắt nhìn về phía Nhạc Thành, sau đó lập tức cúi đầu đi tới đấu trường.
Năm thế lực lớn đi tới bệ đá của mình xong, Nhạc Thành bắt đầu phát hiện ra năm thế lực lớn này thì Tư mã gia tộc ở vị trí thấp nhất, cho nên ở vị trí cuối cùng, chỉ là Nhạc Thành cũng không quan tâm nhiều tới những thứ này.