Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 8 : Vạn kiếm quy nhất
Ngày đăng: 23:53 21/04/20
Ngọc thủ của Tô Hân Nhi bị Nhạc Thành lôi kéo, cộng thêm việc lâu lâu Nhạc Thành còn vô ý chạm vào ddija phương mềm mại trước ngực của nàng, ngửi thấy mùi hương thơm ngát từ người của Tô Hân Nhi khiến cho trong lòng Nhạc Thành cảm thấy dậy sóng.
Đi vào diễn võ trường của Nhạc gia, Nhạc Thành đánh giá cẩn thận một phen. Nơi này có một thạch bình rất lớn, chung quanh thạch bình có đầy đủ các loại binh khí, đại bộ phận Nhạc Thành đều đã gặp qua, chỉ có một số thứ kỳ lạ là hắn để ý.
- Biểu ca, huynh ở chỗ này chờ muội, đừng chạy lung tung, chờ sau khi muội luyện tập kỹ xảo xong thì huynh hãy đi ăn với muội.
Tô Hân Nhi cười cười với Nhạc Thành, trước kia Nhạc Thành cũng thường xuyên tới đây luyện công.
- Được, không sao.
Nhạc Thành đáp ứng nói, hắn cũng muốn biết một chút về đấu khí, từ nay về sau gặp gỡ còn ứng phó.
Khi thấy Nhạc Thành đáp ứng mình rồi, Tô Hân Nhi liền cao hứng chạy tới diễn võ trường, trong tay nàng lúc này là một thanh trường kiếm màu xanh, cổ tay nàng khẽ chuyển động, thanh trường kiếm kéo thành một đường vòng cung, một luồng đấu khí hiện lên trên không trung, trong bóng kiếm hiện ra một chút quỷ dị.
Theo bóng hình xinh đẹp di động của Tô Hân Nhi, đấu khí xuyên qua kiếm quang bay ở trên không trung phấp phới, thoạt nhìn uy lực rất bất phàm, khó trách trong những người đời thứ hai không có mấy ai là đối thủ của Tô Hân Nhi. Tô Hân Nhi này quả nhiên là một người thiên phú, tu luyện công pháp này quan trọng nhất chính là thiên phú, nếu như thiên phú tốt, người khác tu luyện ba năm thì ngươi chỉ phải tố nửa năm, chênh lệch đến mấy năm như vậy thì dĩ nhiên là rất lớn.
Nhìn theo bóng hình của Tô Hân Nhi Nhạc Thành cũng không kìm được mà khẽ giật mình, đấu hí có thể ở trên Huyền Thiên Đại Lục mà tung hoành quả nhiên là có sự bất phàm của nó, xem ra kỹ xảo và đấu khí của Tô Hân Nhi so với công pháp tu chân còn lợi hại hơn một chút.
- Vạn Kiếm quy nhất.
Tô Hân Nhi khẽ kêu lên, trên người đấu khí đã sớm tràn ngập toàn thân, toàn thân nàng bao phủ một luồng đấu khí màu xanh. Cổ tay của Tô Hân Nhi mau chóng quay ngược trở lại, trường kiếm thanh sắc tạo ra một đóa hoa sen thật lớn trên không trung, kiếm ảnh thật lớn đột nhiên hiện ra, một thanh mang chói mắt vang lên đì đùng. Một chiêu này vừa dùng để tấn công địch vừa để phòng thủ.
- Biểu ca, Vạn Kiếm quy nhất của muội thế nào? Có lợi hại không?
Tô Hân Nhi cao hứng thu công chạy về phía Nhạc Thành, lập tức sắc mặt của nàng biến đổi, trước kia mỗi lần nàng thể hiện công pháp của mình biểu ca tâm tình đều không tốt, cũng bởi vì Nhạc Thành không thể tu luyện đấu khí cùng ma pháp.
- Tiểu tử ngươi nói mau, cái này có phải là do ngươi luyện chế không?
Không thấy Nhạc Thành trả lời, Nhạc Tử Phong liền trở nên khẩn cấp.
- Phong thúc, đây là do con luyện chế.
Dù sao Nhạc Thành cũng không có ý định lừa dối Nhạc Tử Phong cho nên khẽ gật đầu trả lời.
- Ngươi lặp lại lần nữa, thật là do tiểu tử ngươi luyện chế? Không gạt ta chứ?
Thần sắc của Nhạc Tử Phong liền trở nên khần trưởng, một lần nữa hỏi Nhạc Thành, chỉ sợ mình nghe lầm.
- Phong thúc, đây là do con luyện chế.
Nhạc Thành một lần nữa lại khẳng định, chờ đến khi hắn đạt tới Trúc Cơ trung kỳ xong, muốn tu luyện Trúc Cơ đan tin rằng sẽ dễ hơn nhiều.
- Ha ha, phát tài rồi, lão thiên quả là có mắt đó.
Nghe thấy Nhạc Thành khẳng định trả lời, Nhạc Tử Phong không kìm được kích động mà ôm lấy hắn, hưng phấn nhảy dựng lên, giống như là lấy được một bảo tàng vậy.