Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 812 : Phá vỡ cấm chế

Ngày đăng: 23:59 21/04/20


- Ta muốn xem xem bản thể của ngươi bị vây khốn thế nào.

Nhạc Thành cất tiếng nói sau đó thủ ấn của hắn ngưng kết, Phong Lôi Sí mở rộng thân ảnh của hắn nhảy vào trong thung lũng hẹp.

Bốn phía của thung lũng hẹp không ngờ đều là thạch bích, tràn ngập sương mù trắng xóa, Nhạc Thành ở trên đám sương mù do dự một lúc sau đó thả người chui vào bên trong đó, có thân thể Kim Long, Nhạc Thành cũng tự tin thêm một chút.

Đi qua lớp sương mù trắng xóa, Nhạc Thành phỏng chừng đã ở phía dưới hai nghìn thước, Thái Dương Chân Hỏa còn bố trí cấm chế ở phía dưới, thân hình tiếp tục từ dưới đi lên, xung quanh mây mù vẫn bao phủ mịt mờ.

- Trời ạ, đây chính là Thất Tinh Hải Đường Thảo, đây là Tử Đan tham, còn có Giáng Châu Thảo, Tẩy Tủy linh diệp.

Bỗng dưng Nhạc Thành nhìn bốn phía, xung quanh là những linh dược khiến cho người ta phải động lòng.

Mà ở quanh đó bao phủ bốn phía chính là thạc bích.

- Hoa Lộ ngọc thảo, Vạn Diệu Ô.

Nhạc Thành vô cùng kinh ngạc, những linh dược quý hiếm ở đây nhiều không tưởng tượng nổi, Nhạc Thành đưa mắt nhìn, ngay cả linh dược luyện chế Độ Ách Đan ở đây cũng có thể tìm thấy.

-Đáng tiếc, đáng tiếc.

Nhìn thấy những linh dược kia, Nhạc Thành đau lòng không thôi, hắn hận không thể ngắt lấy, những linh dược kia ở nơi này giống như là cỏ dại vậy, quanh đây không có linh khí lưu động, linh dược giống như là cây cỏ héo rũ vào mùa hè vậy.

Ở xung quanh nơi này không có bất kỳ linh khí, linh dược muốn sinh trưởng và phát triển cần phải có số lượng linh khí vô cùng lớn, linh dược này đã trở nên héo rũ, loại tình huống này đừng nói là luyện chế đan dược ngay cả sống sót cũng khó.

- Tên Thái Dương Chân Hỏa kia đúng là đáng chết, phung phí của trời.

Nhạc Thành thầm mắng một tiếng rồi lẩm bẩm:

- Ta có thể tận diệt tất cả nhưng phải cứu sống đám linh dược kia.

- Thu.

Nhạc Thành thủ ấn ngưng kết, từ trong tay của hắn Hạo Thiên Tháp bắn ra tràn ngập thanh mang.

- Hạo Thiên Tháp, đi.

Nhạc Thành mỉm cười la lớn, thủ ấn của hắn biến đổi, Hạo Thiên Tháp hóa thành to lớn hơn, bao phủ bốn phía thạch bích.

Nhạc Thành khống chế Hạo Thiên Tháp, phàm là chỗ có linh dược Nhạc Thành đều thu vào bên trong Hạo Thiên Tháp, có nhiều linh dược như thế Nhạc Thành không thể kìm được, những linh dược này giá trị không hề dưới năm mươi tám viên đan dược mà hắn thuốt dược.

Một lát sau phương viên mười vạn dặm đều bị Hạo Thiên Tháp phủ kín, linh dược đều bị bao phủ.

- Thu.
Ở trong cấm chế truyền ra một thanh âm cười lạnh, chính là Thái Dương Chân Hỏa.

- Vậy để xem sao.

Thần sắc của Nhạc Thành biến đổi, cấm chế của Thái Dương Chân Hỏa bố trí Âm Dương Kiếm vẫn chưa thể phá vỡ.

- Âm Dương Kiếm, biến. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Thủ ấn của Nhạc Thành một lần nữa biến đổi, Âm Dương Kiếm lập tức phát ra kiếm quang chói mắt, xoay tròn ở trên không trung.

- Thất kiếm quy nhất, phá cho ta.

Thủ ấn của Nhạc Thành lại phóng lên, kiếm mang hung hăng đánh xuống.

- Ầm ầm.

Một thanh âm to lớn như sấm sét đinh tai nhức óc vang lên.

Sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống, hắn không ngờ cấm chế lại khó công phá như thế.

- Thiên Nhãn Nhiếp Hồn.

Nhạc Thành do dự một chút sau đó hai luồng lam mang phóng lên rời, bỗng dưng trong thung lũng, mây mù biến sắc một luồng khí tức kinh khủng bắt đầu kích tán.

- Long Dược, chạy mau, chạy mau.

Ở rong hạp cốc, Thanh Sơn lão tổ cất tiếng, một luồng lam mang từ phía dưới truyền ra, lực lượng to lớn vô cùng.

- Đây là Thiên Nhãn Nhiếp Hồn của Vũ Văn Gia, tại sao lại có chuyện như vậy?

Sắc mặt của Long Dược biến đổi, không cần Thanh Sơn lão tổ mở miệng hắn đã nhảy ra khỏi hạp cốc, nếu như bị Thiên Nhãn Nhiếp Hồn nuốt chửng thì hậu quả nhất định sẽ thảm khốc.

- Chạy mau, Vũ Văn Giác Tôn QUân, Bàn Thiên Lão Ma, các ngươi chạy mau.

Lúc này Trần Đào cũng chạy ra khỏi hạp cốc, hét lên mà nói.