Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 81 : Thác Ni Tư đột phá (2)

Ngày đăng: 23:54 21/04/20


Lương Ngọc nhìn bầu trời mà lẩm bẩm, trong mắt hiện ra một lãnh ý.*

Sáng sớm hôm sau, Nhạc Thành ngừng tu luyện mà từ từ thở ra một hơi, hai sợi tinh quang tụ ở trong mắt thật lâu mới tiêu tan.*

- Hôm nay chỉ còn kém một chút là đột phá tới Thai Tức Kỳ.

Qua một đêm tu luyện, trên người Nhạc Thành đã có một biến hóa vi diệu.*

- A, Thác Ni Tư muốn đột phá sao?

Nhạc Thành mở to mắt nhìn Thác Ni Tư bên cạnh, thấy quanh người của Thác Ni Tư bao phủ một luồng ma pháp nồng đậm, cả sơn động chói mắt bạch quang.*

- Chủ nhân chủ nhân.

Khiếu Thiên hổ và Tử Điện Mãng cùng mở mắt ra.*

- Im.

Nhạc Thành ra một cái dấu *im lặng, phân phó Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên Hổ đừng quấy rầy Thác Ni Tư, Thác Ni Tư hiện đang ở trong thời kỳ trọng yếu.*

Nhìn thấy biến hóa của Thác Ni Tư, nhị thú liền biến sắc, bọn chúng dĩ nhiên cũng nhận ra Thác Ni Tư đang biến hóa.*

Ở bên ngoài sơn động, ma pháp phong hệ đã từ từ tụ lại người của Thác Ni Tư, tuy hiện tại động khẩu có cấm chế nhưng cũng không ngăn cản được nguyên tố ma pháp tiến vào. Một lát sau, ma pháp lực của Thác Ni Tư ngày càng mạnh, bạch quang ở trong động cũng thêm chói mắt.*

- Xích.

Bỗng dương ma pháp lực tràn ngập lên trên người của Thác Ni Tư, ngay lập tức khí tức trên người của Thác Ni tư trở nên mạnh hơn rất nhiều.- Cửu Dương Quả

- Ta thật sự đã đột phá tới ma pháp sư cấp năm?

Cảm thấy biến hóa ở trên người, Thác Ni Tư liền mở hai mắt ra không thể tưởng tượng nổi.

- Không sai, cuối cùng ngươi cũng đã đột phá, điều này cho thấy thiên phú của ngươi không tệ lắm.

- Đa tạ đại nhân.

Thác Ni Tư mừng rỡ nói với Nhạc Thành, đây cũng là do công hiệu đan dược của Nhạc Thành.

- Được rồi, chúng ta đi thôi, hôm nay chúng ta tiến sâu vào hải vực hơn.

Nhạc Thành thu hồi cấm chế, ba người liền ra khỏi sơn động.
Nhạc Thành cất tiếng nói, sau đó hắn nhẹ nhàng nói với Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng, còn có Thác Ny Tư:

- Một tên cũng không để lại, tốc chiến tốc thắng.

- Chủ nhân yên tâm.

- Đại nhân yên tâm.

Ba thân ảnh đột nhiên chuyển sang tiếng cười lạnh rồi đi ra, cả ba người đều không ngờ tới.

- Xoẹt.

Mấy thân ảnh bắt đầu thả người xuống, mà Thác Ny Tư cũng trực tiếp đánh về phía Cửu Tinh Đấu linh và một ma pháp sư phong hệ cấp bốn bị Khiếu Thiên Hổ đánh. Tử Điện Mãng thì chọn một ma pháp sư thủy hệ tứ cấp, thực lực cao nhất là nhất tinh Đấu Vương thì ở bên cạnh bảo vệ Lương Ngọc.

Ánh mắt của Lương Ngọc trở nên lạnh lẽo, đoàn đội của hắn rất mạnh, so với tiểu đoàn đội của Linh Cảnh Tông cũng không kém bao nhiêu, sau khi giết ba người bên cạnh Nhạc Thành xong hắn sẽ giáo huấn tên Nhạc tiểu tử này.

Nếu như không có tên Nhạc Thành này thì tuyệt sắc mỹ nhân Tư Mã Yên Nhiên hiện tại đang ở bên cạnh mình mới đúng. Lương Ngọc đối với Nhạc Thành vô cùng oán hận, chỉ cần mình giết tên Nhạc tiểu tử này sau đó Tư Mã gia tộc phải dựa vào mình thì chắc chắn sẽ lấy được Tư Mã Yên Nhiên. Tưởng tượng Tư Mã Yên Nhiên xinh đẹp rên rỉ, Lương Ngọc vô cùng hưng phấn.

- Ma pháp sư cấp năm, ma pháp sư cấp năm.

Thác Ny Tư bổ nhào về phía trước không hề che giấu mình là ma pháp sư cấp năm, nguyên tố phong hệ không ngừng lay động, nhanh chóng ngưng tụ mà công kích hướng về phía Cửu Tinh Đấu Linh.

Về phần Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên Hổ cũng không lộ ra bản thể, đối phó với một ma pháp sư cấp bốn, bọn chúng giơ tay lên là có thể bóp chết.

- Tại sao lại là ma pháp sư cấp năm?

Lương Ngọc cùng với Đấu Vương ở bên cạnh trở nên khó coi, hắn giống như là bị dội một gáo nước lạnh, toàn thân không còn hưng phấn, tên Nhạc tiểu tử này có một ma pháp sư cấp năm bên cạnh thật là bất ngờ.

- Thình thình.

Trong lúc Lương Ngọc và Ma pháp sư cấp năm bên cạnh còn kinh ngạc thì hai thanh âm lớn truyền tới, ma pháp sư tứ cấp phong hệ và ma pháp sư tứ cấp thủy hệ đã bị bọn chúng đánh ngã xuống đất.

Một chiêu, chỉ cần một chiêu hai ma pháp sư cấp bốn đã bại trận, sắc mặt của Lương Ngọc và Nhất tinh Đấu vương ở bên cạnh lập tức trở nên khó coi.

Xoẹt một tiếng vang lên, Cửu Tinh Đấu Linh bị Thác Ny Tư công kích bay về phía sau hơn mười thước, khóe miệng phun ra một ngụm máu.