Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 920 : Đại chiến Đoan Mộc Cuồng
Ngày đăng: 00:00 22/04/20
Cảm thấy khí thế trên người của Nhạc Thành, Trần Vân, Vũ Văn Lê còn có Tôn Phong bọn họ đưa mắt nhìn nhau, chẳng lẽ Nhạc Thành thực sự muốn giao thủ với Đoan Mộc Cuồng hay sao?
- Tốt lắm, đây là đối thủ đầu tiên của ta sau hai trăm năm, hi vọng ngươi sẽ không làm cho ta thất vọng.
Lúc này cảm nhận thấy khí thế trên người của Nhạc Tử Phong Nhạc Tử Phong , Đoan Mộc Cuồng cười nhạt sau đó biến thành cuồng tiếu, thân hình của hắn quỷ dị chuyển động ngay tại chỗ.
- Cái này chính là hắc ám ma kiếm, cũng là pháp bảo chuẩn tiên khí, rốt cuộc ta muốn xem xem kiếm của ai lợi hại hơn.
Vừa dứt lời, kiếm của Đoan Mộc Cuồng từ bốn phương tám hướng bắn về phía Nhạc Thành.
- Có chút tài mọn mà cũng dám lộng hành.
Thần sắc của Nhạc Thành trầm xuống hắn nhìn về phía kiếm quang chói mắt mà chớp động. Âm Dương Kiếm quỷ dị bắn ra một luồng quang mang, kiếm quang khuếch tán, chỉ trong chốc lát toàn thân của Nhạc Thành đã tiến vào trong màn bạch sắc kiếm quang đó.
Đối mặt với thủ đoạn này của Đoan Mộc Cuồng, Nhạc Thành biết đây chỉ là một loại công pháp tu chân mà thôi, giống như là đấu khí và đấu kỹ, công pháp tu chân này có thể luyện hóa ra rất nhiều phân thân, tuy nhiên thân hình thực sự chỉ có một cái mà thôi.
Biến hóa của Đoan Mộc Cuồng khiến cho bọn người Trần Vân, Vũ Văn Lê Tôn Phong bọn họ kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm, Vũ Văn Lê và Tôn Phong bọn họ đứng ở bên cạnh Trần Vân, hai người Hổ Quyết và Long Đằng cũng kinh ngạc nhìn Đoan Mộc Cuồng.
Mà lúc này thân ảnh của Đoan Mộc Cuồng đã như điện chớp xuất hiện ở trước Nhạc Thành, một mảng bạch sắc kiếm quang cuồng bạo xuất hiện, thân ảnh của Đoan Mộc Cuồng như quỷ mị, kiếm quang xung quanh Nhạc Thành vụt sáng vụt tắt.
Âm Dương Kiếm của Nhạc Thành biến thành một kiếm quang tạo thành một hắc tuyết, lúc này thân ảnh của Đoan Mộc Cuồng cũng biến đổi vô cùng mau, trong nháy mắt đã không thấy đâu.
- Tốc độ thật là nhanh.
Nhìn thấy tốc độ của Đoan Mộc Cuồng mạnh mẽ như thế, sắc mặt của Đoan Mộc Cuồng cũng biến đổi, Âm Dương Kiếm ở trong kiếm trận, hai mắt của hắn chuyển động, gắt gao nhìn hắc tuyến phía trước. Thân hình vẫn không nhúc nhích.
- Thống khoái, đúng là thống khoái, hai trăm năm rồi ta mới được giao thủ thống khoái như thế, bằng vào điểm này thì chuyến đi hôm nay cũng thật không tệ.
Đoan Mộc Cuồng cuồng tiếu lên mà nói:
- Nhiều năm như vậy chỉ có Nhạc Thiên mới đánh được một trận cùng ta như thế, xem ra Nhạc gia đúng là bất phàm.
Trong tiếng cười có một lãnh ý, sau đó nhàn nhạt nói với Nhạc Thành:
- Đây là tay chân của ta tách ra đại chiến, tựa hồ vẫn còn chưa đủ.
Nhìn thấy thân hình hai người ngừng lại trên không trung mà nói chuyện với nhau, tất cả đều quái dị vô cùng.
- Hừ, ngươi cẩn thận một chút, mới rồi ta mới dùng sáu thành thực lực mà thôi, hiện tại sẽ không nương tay, Thái Dương Chân Hỏa và trận bàn nhất định ta phải lấy được.
Sắc mặt của Đoan Mộc Cuồng không hề biến đổi, động tác trong tay cũng không hề chậm lại, ngay khi tiếng nói vừa dứt đã lao về phía Nhạc Thành.
Đoan Mộc Cuồng cảm nhận thấy thực lực của Nhạc Thành khá phi phàm, sau một tiếng cười to, thân ảnh của Đoan Mộc Cuồng cũng phân thành ba cái, từ bốn phương tám hướng tấn công về phía Nhạc Thành, bốn thanh Hắc Ám Ma kiếm tạo thành ma viêm cuồn cuộn.