Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 1004 : Thanh Dương lão ma

Ngày đăng: 00:01 22/04/20


Người này mặc hắc sam tóc tai bù xù, toàn thân tràn ngập ma khí.

- Xoẹt xoẹt.

Ma khí được ngưng tụ trong tay của hán tử này, một đại trảo khủng bố màu đen xuất hiện, không gian bắt đầu nứt nẻ.

- Là ai dám đánh vào thanh dương thánh phủ?

Một thanh âm chói tai truyền tới, hơn một trăm người hùng hổ lăng không bay tới. Lão giả đi đầu tiên chính là một người có thực lực bát tinh Đấu Thánh.

- Thanh Dương thánh phủ, ta chính là Thanh Dương lão ma, nơi này đúng là có duyên.

Hắc sam hán tử kia cười lớn.

- Đúng là không biết sống chết mà còn dám giương oai.

Ở phía trước bát tinh Đấu Tôn thân ảnh như điện hào quang đấu khí tràn ngập bổ về phía hắc y hán tử.

- Không biết tự lượng sức mình, đấu khí các ngươi làm sao có thể là đối thủ của ma công ta.

Hắc y hán tử kia cười lớn, một đạo hắc mang xuất hiện, bao phủ lên trên người bát tinh Đấu Tôn kia, không gian bắt đầu chuyển động, sau đó bát tinh Đấu Tôn kia đã trở thành một mảng máu toàn thân tan nát.

Nhìn thấy bát tinh Đấu Tôn kia trở thành một mảng máu, những người xung quanh đều kinh khủng nhìn hắn.

- Người nào giễu võ giương oai ở đây, thật to gan.

Một tiếng kêu khẽ vang lên, sau đó mấy đạo thân ảnh xuất hiện.

Đi trước chính là ba người, cũng là Thanh Dương lão tổ, Thượng Quan Uyển Nhi, còn có Dịch Thiến.

Lúc này tu vi của hai người đã là nhất tinh Đấu Thánh, khí tức càng thêm hấp dẫn, chính là những tuyệt mỹ nữ tử.

- Mỹ nhân quá xinh đẹp, mấy nghìn năm rồi ta chưa từng chạm vào nữ nhân, bây giờ xuất hiện hai nữ nhân, đều là xử nữ, ông trời đúng là đối với ta không tệ.

Nhìn thấy hai nàng, hắc y hán tử cười rộ lên.

- Ngươi là người phương nào?

Dịch Thiến yêu kiều quát hỏi một tiếng.

- Mỹ nhân, thật không tệ, ta sẽ thu hai nàng làm sủng thiếp, ta sẽ đối đãi với cả hai thật tốt, cho hai người dục tiên dục tử.

- Hạ lưu, ta muốn xem ngươi có bản sự gì.
Lúc này một hắc mang tràn ra, không gian xung quanh tất cả đã biến mất không còn thấy đâu.

- Dịch Thiến, sư phó.

Thượng Quan Uyển Nhi quát lớn một tiếng, cũng không nhìn thấy bóng người, kết giới này vốn là bị phá nhưng hiện tại lại bố trí một thủ đoạn, nàng căn bản không nhận ra.

- Ta nên làm gì bây giờ, sư phó, Thiến nhi.

Thượng Quan Uyển Nhi lòng như lửa đốt, kết giới không ngờ lại biến mất không thấy.

- Ta phải đi tìm người cứu họ, nên tìm ai đây, không ai có thể mạnh hơn sư phó.

Thượng Quan Uyển Nhi thầm nghĩ trong lòng:

- Đúng rồi, là Nhạc Thành, phải tìm Nhạc Thành nhờ hắn giúp đỡ, hắn là tộc trưởng Nhạc gia, chỉ có hắn mới có thực lực đó.

Nghĩ tới đây, Thượng Quan Uyển Nhi lập tức phóng tới phía trước.

Mà lúc này ở bên trong kết giới đã bị hắc y hán tử cấm chế, mọi người chỉ có Thượng Quan Uyển Nhi là thoát được ra ngoài, những người còn lại đều bị vây bắt.

- Ộc ộc.

Máu tươi lại chảy ra từ miệng của hắc y hán tử, nhìn theo bóng hình xinh đẹp của Thượng Quan Uyển Nhi, hắn cũng chỉ có thể tro mắt nhìn nàng bỏ đi.

- Chết tiệt, mọi người mau ở đây cho ta, nếu không ta sẽ giết không tha.

Hắc y hán tử trắng bệch sắc mặt nói với mấy trăm người kia, thủ ấn của hắn biến hóa, tất cả đều bị hắn vây trong một mảng hắc mang.

- Cứu mạng, mau buông ta ra.

Ba nữ tử liền hét lớn tuy nhiên hắc y hán tử đều không lý tới.

- ma đầu, mau buông sư muội ra.

Hơn mười thanh niên đưa mắt nhìn nhau rồi nói.

Từng đạo kiếm quang chưởng ấn bắn ra, trong đó có không ít người có thực lực Đấu Tông, lực công kích đúng là không tệ.