Tu Chân Nữ Phụ Đào Hoa Kiếp

Chương 1 : Xuyên qua thành nữ phụ

Ngày đăng: 21:06 20/04/20


“ Ô ô…….. Cho nên chết……..” Ở trên giường củng thành một đoàn một vật không minh bạch kêu rên nói, “ Ô ô………..”



Đường Mật khóc từ trong chăn bò ra ngoài, “ Cái gì nha, nam phụ tốt như vậy, ngàn năm mới có một, cứ coi như hắn là nhân vật phản diện nhất quyển sách, cũng không nên để cho hắn chết đi, hắn cũng không làm chuyện gì xấu a, ô ô…… Tu vi cao như vậy đánh như thế nào mà sẽ chết đâu…… Ô ô……”



Làm một trạch nữ đam mê xem tiểu thuyết mà nói, Đường Mật vẫn đề cao việc nam chủ là của nữ chủ, nam phụ là của mọi người, mà nam phụ này cũng là người yêu nguyên tắc, dễ thấy là người ôn nhuận như ngọc, ôn nhu trung khuyển, trong hàng vạn nhân vật phản diện mới có một cực phẩm nam phụ như vậy, hoàn toàn không thể tự chủ a, không nghĩ tới tác giả lại viết hắn chết, không thể tha thứ a! (Đoạn này ta dịch không được nên chém a) (trung khuyển nghĩa là trung thành, tận tụy chăm sóc, chung thủy)



Khóc đủ rồi Đường Mật đứng dậy đi rửa mặt, trở lại giường phát hiện 《 Tu chân linh duyến 》còn dư lại một phần chưa đọc xong, hơn nữa phía dưới còn giống như có một tên gì mà 《 Tiên Lữ Kỳ Duyên 》, cũng chưa có đọc, liền đem sách vất qua một bên, lên giường gặp Chu Công.



Hoàn toàn không để ý trang sách bị gió ngoài cửa sổ thổi phiên động, ánh trăng chiếu lên trang sách lộ ra ánh sáng đẹp mắt quang mang.



………



Ngày trong xanh a, vạn dặm không mây a, thật là một ngày cự tốt!



…….. Di, di? Mây bay, bầu trời? Ở đâu ra bầu trời a? Trời ạ trần nhà đâu?



Đường Mật cả kinh ngồi bật dậy, đây là nơi nào a? Thế nào giống như dã ngoại vậy?



Còn có mặc quần áo này, sao mà tay chân ngắn ngủn, chuyện gì xảy ra a? Ta cũng 20 tuổi, ở đâu ra mà tay nhỏ như vậy? Căn bản không phải là ta a, ta không phải là đang ngủ ở nhà hay sao? Chẳng lẻ đang nằm mơ? Suy nghĩ, Đường Mật hung hăng nhéo bắp đùi, tê ~ thật đau……



Không phải là nằm mơ! Vậy chuyện này là sao?



Chẳng lẽ là ……. Xuyên không?



Nghĩ đến khả năng xuyên không này, Đường Mật thật là khóc không ra nước mắt, ta vừa mới thừa kế di sản a…… Cứ như vậy không có, cuộc sống tốt đẹp của ta giờ mới chính thức bắt đầu mà!



Đúng vậy, Đường Mật xuất thân là cô nhi, người thân nhân cuối cùng là ông ngoại tháng trước vừa mới qua đời, lưu lại di bút không ít tiền, đủ để Đường Mật ăn ăn uống uống nửa đời sau không phải lo!



“ Xuyên không thì cứ cho là xuyên đi, nhưng mà nô tỳ nha hoàn cẩm y ngọc thực đâu, phu quân xinh đẹp đâu? Thế nào đến lượt ta lại không linh a? Hơn nữa còn thực thảm hại, này nơi hoang vu dã ngoại, ngay cả một bóng người cũng không có, thân thể này cũng sẽ không là cô nhi chứ…… Ô ô………..” Đường Mật vừa đi từ từ vừa nói lảm nhảm, cố ý phân tán lực chú ý của mình.
“ Tiết Linh nhìn thấy bộ dạng có chút yếu ớt của muội muội mình, cũng không tiện nói gì thêm, thở dài, “ Phụ thân cũng không biết thế nào, người chưa từng như vậy a…….”



Đường Mật ngồi ở bên cạnh nàng cũng mang tâm trạng ưu sầu, không nói gì, trong lúc nhất thời trong phòng có chút an tĩnh.



“ Lấy ra đi!” Tiết Linh đột nhiên vươn tay ra, như chuyện đương nhiên nói.



“ Cái….. Cái gì?” Đường Mật có chút kinh ngạc.



“ Còn giả bộ! Ta nói ngọc Linh Đang a, lúc đi nói là mang một ngày nga, ta sẽ không tiếp tục cho muội mang theo nữa!” Ngón tay chỉ ở cổ tay Đường Mật, nơi đó rõ ràng đang mang một cái vòng ngọc sắc Linh Đang, khéo léo khả ái, lắc lắc thanh âm leng keng như tinh linh.



“ Nha.” Đường Mật ngay sau đó nghe lời mà đem Linh Đang gỡ xuống, đưa trả, lại nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của đối phương, trong lòng lập tức cả kinh.



“ Thế nào?” Đường Mật làm bộ như không có việc gì hỏi.



“ Có cổ quái! Cho tới bây giờ ta đưa cho muội đồ cũng chưa có dứt khoát trả lại cho ta, lần đó không phải là đeo bám dai dẳng nói muốn chơi thêm mấy ngày, hôm nay chuyện gì xảy ra a?” Tiết Linh nhíu mày đẹp hỏi, sau đó nhanh chóng đem ống tay áo của thiếu nữ trước mặt kéo lên, chỉ thấy trên cánh tay nữ tử hiện ra một cái bớt hoa đào màu hồng, trong lòng thở phào một cái, sau đó nghi ngờ, “ Bớt vẫn còn ở đây, là muội muội ta a, nhưng thế nào thay đổi thật nhiều, chẳng lẽ…… Là bởi vì chuyện tối ngày hôm qua?”



Đường Mật tim đập rộn rã, hoàn hảo là hồn xuyên! Sau đó phối hợp làm ra vẻ mặt sợ hãi, Tiết Linh lập tức đau lòng, đi tới ôm Đường Mật, an ủi, “ Mật nhi, không sao, không sao, bây giờ đang ở nhà rồi, có ta và phụ thân ở đây, không sợ a. Muội bây giờ nằm nghỉ ngơi cho thật tốt a, tỉnh ngủ chuyện gì cũng không có xảy ra, ngủ đi, một hồi ta đem cơm vào cho muội ăn!”



Đường Mật nghe lời mà nằm xuống, thấy cô gái trước mặt trong mắt lo lắng, cảm giác có một loại tư vị không nói ra được, có người lo lắng cho mình rồi đó! Cảm giác thật tốt…..



Tiết Linh sờ sờ cái trán muội muội, sau đó đi ra ngoài.



Đường Mật vốn là nằm vô cùng thoải mái, đột nhiên ngồi bật dậy, “ Ta biết! Nam tử gọi Tiết Trục Lưu, tỷ tỷ gọi Linh nhi, muội muội gọi Mật nhi, đó không phải là Tiết Linh cùng Tiết Mật trong《 tu chân linh duyến 》 sao? Ta chính là Tiết Mật! Bên trong sách, nữ phụ mới xuất hiện không bao lâu liền chết, không phải đâu? Lão Thiên, ngươi chơi ta à!” Tiết Mật ( sau này gọi là Tiết Mật) hô xong, vẻ mặt thất vọng thẳng tắp mà ngã xuống giường, trong mắt một mảnh như đưa đám.



Ta thật sự là ha hả a, ha ha ha ha hả……



Suy sút, Tiết Mật lại ngồi dậy, mặc dù ta là nữ phụ, nhưng là ta ở trong sách a, bên trong sách có ai a? Nam phụ đại nhân a! Ha ha ha, Tiết Mật cười ngây ngô, sau đó cổ vũ bản thân, ta nhất định phải hảo hảo giữ được tính mạng, ôm chặt bắp đùi nữ chủ, sau đó đi gặp nam phụ phù hợp với mình, ừ, cứ như vậy! Cố gắng lên!