Tứ Đại Tài Phiệt: Đăng Ký Kết Hôn Trễ

Chương 215 : Yêu cầu của Thư Tử Hạo

Ngày đăng: 16:09 19/04/20


Cuộc sống đại học thì muôn màu muôn vẻ, nhất là vào buổi tối chủ nhật, đó lại càng là thời gian vô cùng vui vẻ, mà Sầm Tử Tranh sau khi mất hai ngày để chỉnh sửa lại tài liệu, đi học cũng đã lâu, chủ nhật này cô phải trở về thăm cha mẹ mình, em trai lại đang học ở xa, cho nên cô cố gắng dành nhiều thời gian để chăm sóc hai người.



Đi dạo dưới bóng cây, gió đêm thổi hiu hiu, cực kì sảng khoái, Sầm Tử Tranh không thể kìm nén hít sâu một hơi, nhiệt độ vừa phải khiến cô cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, toàn bộ cảnh vật xung quanh trường đại học cực kì ưu nhã, không kém chút nào so với Học viện thiết kế tại Paris, mấy ngày này cô rất vui vẻ, đương nhiên…….không bao gồm cái tên Khổng Tước tự cao tự đại kia!



Trong đầu Sầm Tử Tranh lập tức hiện ra khuôn mặt và nụ cười xấu xa của Cung Quý Dương, khuôn mặt tà mị, thậm chí còn có chút……có thể là lời nói nghiêm túc!



Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đột nhiên đỏ lên, vội vàng lắc đầu, tại sao lại nhớ đến anh ta, thật sự là mất hứng, hôm nay là chủ nhật, chắn chắn cái tên Khổng Tước kia lại mang theo phụ nữ đi ra ngoài tìm kiếm hoan lạc rồi.



“Hừ! Loại người như vậy nhất định sẽ phải **** bệnh chết hết!” Trong lòng Sầm Tử Tranh vô cùng bất mãn mắng chửi, hung hăng đá cục đá bên đường.



Đúng lúc này, một âm thanh quen thuộc vang lên…..



“Tử Tranh!”



Sầm Tử Tranh khẽ quay đầu lại……là Thư Tử Hạo!



“Tử Hạo!”



Cô dừng bước, nhìn anh đang đi về phía mình, thân thiết hỏi han: “Anh….có cái gì đáng ngại không?”



Cô còn nhớ rõ Cung Quý Dương hung hăng ném anh xuống đất, sức lực hẳn là không nhẹ.




"Em…..” Sầm Tử Tranh muốn nói lại thôi, nhìn vào đôi mắt dịu dàng ấy, không tránh khỏi lại nghĩ tới những ngày vui vẻ trước kia ở học viện thiết kế thời trang Paris, cô vô thức gật đầu một cái, nhẹ giọng nói ra: "Thích. . . . . ."



Hoàn toàn chính xác, cô thật sự thích Thư Tử Hạo, yêu thích tài hoa của anh, thích lòng nhiệt huyết mà anh dành cho nghệ thuật, người đàn ông như vậy rất đáng để mình yêu thích và tán thưởng, không phải sao?



Sau khi Thư Tử Hạo nghe được Sầm Tử Tranh trả lời như vậy, cười hài lòng, tình cảm dịu dàng nơi đáy mắt lan tràn ra như nước. . . . . .



"Nghe thấy những lời này của em là được rồi, Tử Tranh, anh biết bây giờ em đang bận làm một mẫu thiết kế để dự thi, cho nên anh sẽ không buộc em phải đưa ra quyết định gì cả, anh sẽ cho em thời gian, đợi em một chút!” Thư Tử Hạo khéo hiểu lòng người nói.



"Tử Hạo, cám ơn anh!" Sầm Tử Tranh không khỏi cảm động trong lòng, từ trong thâm tâm nói lên.



Thư Tử Hạo đau lòng nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, nói: "Không nên thức sáng đêm, cần anh giúp một tay cứ mở miệng!"



"Ừm!" Sầm Tử Tranh ngoan ngoãn gật gật đầu, đáy lòng tựa như có dòng nước ấm xuyên qua. . . . . .



"Tử tranh, anh yêu em!" Thư Tử Hạo kìm lòng không đặng khẽ hôn lên trán cô, tình cảm nồng nàn tuyên bố.



Trong phút chốc, đáy lòng tựa như có một cơn gió nhẹ lướt ngang qua mặt hồ, nổi lên những gợn sóng nhỏ lăn tăn, khuôn mặt nhỏ nhắn của Sầm Tử Tranh nhiễm lên một tầng hồng hồng như đang say.



~Hết Chương 15~