Tứ Đại Tài Phiệt: Đăng Ký Kết Hôn Trễ

Chương 33 : Xông vào phòng thay quần áo

Ngày đăng: 16:09 19/04/20


Mộng Thường là chiếc váy dài vô cùng mỹ lệ, dưới sự vùng vẫy theo bản năng của cô, có hơi dãn ra. Vốn dĩ chiếc váy này được thiết kế theo kiểu chữ V thấp ngực, bây giờ lại càng khiến da thịt của cô lộ ra giữa không khí nhiều hơn, làn da trắng tuyết nhẵn mịn nõn nà, quyến rũ gấp bội phần.



Đôi mắt mị hoặc của Cung Quý Dương dần dần trở nên tĩnh mịch, một tia nóng rực từ đáy mắt sâu thăm thẳm chiếu thẳng vào trên người cô, không hề che giấu, lớn mật mà nồng nhiệt.



Sầm Tử Tranh đột nhiên cả kinh trong lòng, cảm giác được tầm mắt nóng rực kia, cũng ý thức được tình hình hiện tại của mình, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy nghiêm nghị của cô thoáng ửng hồng.



"Đi ra ngoài…"



Vừa nói vừa muốn đưa tay kéo váy lên, lại bị bàn tay to lớn kia của anh chặn lấy.



Dự cảm xấu chạy vọt vào trong đầu óc của cô.



Người đàn ông này muốn làm cái gì? Hẳn sẽ không…muốn làm gì đó ngay trong buồng thay đồ này chứ?



“Tranh Tranh. . . . . . Nhiều năm như vậy, rốt cuộc là em đã đi nơi nào. . . . . .”



Cung Quý Dương không khó để phát hiện ra sự mâu thuẫn và khẩn trương trong con người cô, mỉm cười nặng nề vê tay vào sợ vải, thân hình cao lớn ôm trọn lấy cô. Hơi thở mê người, thì thầm to nhỏ giống như người yêu khiến cho người khác cảm thấy mê muội.



Cô ấy có biết tám năm qua mình bị dày vò như thế nào không? Cái loại nhớ nhung mỗi ngày này giống như dày xéo tâm can, càng dính chặt thì càng đau đớn!



Không ngờ rằng, Sầm Tử Tranh của ngày xưa bây giờ đã trở thành nhà thiết kế Leila nổi tiếng, anh thì cứ trách móc giận hờn cho đến tận bây giờ cũng không nghĩ rằng cô còn có thể kiên trì tiếp tục trên con đường thiết kế thời trang, đã bỏ lỡ mất tám năm!



Sầm Tử Tranh cứng người, một nỗi đau truyền khắp toàn thân….. thực ra rằng bản thân chưa từng quên!



Cảm giác tức giận đột nhiên bùng lên, cảm nhận rõ ràng nhất lực bên hông càng ngày càng mạnh, cô khẽ giương mắt nhìn vào đôi mắt ma mị trong chiếc gương, đột nhiên nâng cao đùi phải, đầu gối hung hăng đụng vào phía dưới anh. Đúng lúc đó…..



“A…..” Một tiếng hét thảm thiết từ miệng Cung Quý Dương, anh khom người, có thể là do quá đau, khiến cho trên trán anh xuất hiện những giọt mồ hôi li ti.



“Tranh Tranh…..em muốn đoạn tuyệt của đời sau của anh sao?” Giọng nói của anh khẽ run lên.



Sầm Tử Tranh cười lạnh một tiếng, an tâm vươn tay sửa sang lại mớ hỗn độn trên người, giọng nói tràn đầy châm chọc: “Ngại quá, đây chỉ là phản ứng bình thường để tự bảo vệ bản thân thôi!”



Nghe được lời biện hộ của cô, sắc mặt Cung Quý Dương có chút khó coi, một lúc lâu sau, đau đớn mới chậm rãi biến mất, dáng người đẹp trai của anh đứng thẳng lên, từng bước một đi đến gần cô…..



“Nếu em còn nói một câu nữa, anh không thể đảm bảo rằng mình có thể gây ra chuyện bạo lực gì đâu!”



Nhìn thấy khuôn mặt đột nhiên lạnh lùng của anh, tuy trong lòng Sầm Tử Tranh có chút sợ hãi, nhưng ngoài mặt vẫn ung dung tự tại, thậm chí lời nói còn vô cùng mạnh mẽ!




Cảm giác Elena đã đi xa, rốt cuộc Sầm Tử Tranh cũng không thể chịu đựng nổi gào to lên…..



“Cuối cùng là anh muốn thế nào? Tôi không có an nhàn sung sướng giống anh, tôi phải làm việc để nuôi sống bản thân, mong anh cách xa tôi một chút, không cần làm lãng phí thời gian của tôi!”



“Chỉ cần em đồng ý một lần nữa làm người phụ nữ của Cung Quý Dương, sau này cũng không cần phải vất vả như vậy!” Cung Quý Dương lập tức nói, giọng điệu và ánh mắt đều sáng quắc đến dọa người.



Sẩm Tử Tranh giống như nghe được câu chuyện buồn cười nhất trên thế giới, nụ cười lạnh lùng trên môi càng rõ ràng hơn, “Tiên sinh Cung, tôi hy vọng anh hiểu rõ một chút, tôi có năng lực nuôi sống bản thân, nếu anh rảnh rỗi như vậy, thì phiền anh đi tìm những người phụ nữ khác!”



“Anh chỉ muốn em!”



Lời nói của anh sắc bén là kiên định, trong đôi mắt âm u là sự cố chấp.



Cô hơi ngẩn người, giữa hai hàng lông mày khẽ thoáng qua một tia nghi ngờ, nhưng sau đó liền cười lạnh lùng nói, “Thật xin lỗi, tôi không có phúc hưởng!”



Chân đã tê dại, hơn nữa do lâu không vận động bây giờ đã có chút run rẩy!



Đáng chết, người đàn ông này nhất định phải dùng tư thế này mới có thể nói chuyện với cô sao?



Dường như Cung Quý Dương cũng nhìn ra ý nghĩa của cô, không khỏi mỉm cười, nhẹ buông tay, để cho cô tự do!



Hô…..



Sầm Tử Tranh âm thầm thở ra một hơi, hai chân chạm đất vẫn có cảm giác an toàn hơn, nếu người đàn ông này mà rời đi, thì cô sẽ cảm thấy không khí ở đây càng thêm trong lòng rồi!



“Tiên sinh Cung, tôi chỉ muốn nói với anh một câu, duyên phận đã hết tức là đã hết, không cần phải cưỡng cầu, bằng không thì chỉ làm người khác bị thương, lại càng làm bản thân bị thương nặng hơn!”



Nói xong, cô liền xoay người đi ra khỏi cửa.



“Em có thể vứt bỏ tình cảm dành cho anh?” Cung Quý Dương cũng không bước lên ngăn cản, chỉ đứng im tại chỗ, thình lình hỏi một câu.



Bờ vai nhỏ bé của Sầm Tử Tranh không ngừng run lên, dường như có thể thấy cô đang không ngừng điều chỉnh hô hấp, cô không trả lời lại, bởi vì bản thân cũng không biết nên trả lời vấn đề này như thế nào.



Nói không bỏ được, thì cô cảm thấy có lỗi với khoảng thời gian tám năm trước; nói bỏ được, vậy thì ý nghĩ muốn quen biết người đàn ông này, hiệu quả đều giống nhau, đều rất nhớ nhung phần tình cảm này!



Trong lòng không khỏi phẫn hận…..Cung Quý Dương này đúng là lòng dạ đàn ông, ngay cả một câu hỏi thôi mà cô cũng không thể trả lời được!