Tứ Đại Tài Phiệt: Đăng Ký Kết Hôn Trễ

Chương 310 : Ai là tình nhân của ai (5)

Ngày đăng: 16:09 19/04/20


"Cô ——" Ngải Mễ không ngờ Ngải Ân Hà có thể diễn kịch được như vậy, quả

thật so với xuất thân được đào tạo chính quy còn chuyên nghiệp hơn.



"Quý Dương, anh đừng nghe cô ta nói nhảm, cô ta rõ ràng đang ám chỉ em

đã hại cô ta! Cô ta thật sự là tự nhảy xuống đó!" Cô càng thêm nóng

ruột, hơn nữa còn bước vội lên phía trước, kéo cánh tay Cung Quý Dương:

"Quý Dương, anh phải tin em, anh nhất định phải tin em!"



"Đủ rồi!"



Cung Quý Dương đã không còn nhịn được nữa, anh lạnh lùng rút cánh tay

đang bị Ngải Mễ kéo ra, giọng nói không mang theo chút cảm tình nào:



"Tôi biết rõ chuyện này là thế nào, trước tiên em cứ về đi, tôi sẽ bảo tài xế đưa em về."



"Quý Dương, anh thà rằng tin tưởng cô ta? Anh muốn em phải chứng minh

thế nào mới tin em đây ——" Ngải Mễ vẻ mặt vẫn không cam lòng.



Trên mặt Cung Quý Dương sự không kiên nhẫn càng thêm rõ ràng, anh vừa định lên tiếng, lại bị Ngải Ân Hà nhẹ nhàng cắt ngang ——



"Anh Quý Dương, thôi đi, tình huống lúc ấy tương đối hỗn loạn, em nghĩ

tiểu thư Ngải Mễ cũng không ý thức được, em cũng đã không sao rồi, không phải sao?"



Tia sáng vung vẩy trong mắt Ngải Ân Hà nhẹ nhàng, nhu hòa, giống như ánh trăng mông lung mà đẹp đẽ.



Ngải Mễ gắt gao nắm chặt tay —— người phụ này quả nhiên có lớp vỏ bọc ngoài, hôm nay rốt cuộc cô cũng lĩnh hội được điều này!



Nhưng mà —— cô chính là Ngải Mễ, không phải là người phụ nữ có thể tùy tiện quật ngã!



Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc hiếm có của Cung Quý Dương, Ngải Mễ thông

minh nghe theo lời anh, cô hung dữ lườm trộm Ngải Ân Hà đang vùi trong

ngực Cung Quý Dương mấy cái, cô thật hận chết cô ta! Hại cô ăn trộm gà

không được còn mất thêm nắm gạo, món nợ này cô nhất định phải đòi lại

đủ.



Cánh cửa bị Ngải Mễ giận dữ đóng lại ——



Mà trong đôi mắt của Ngải Ân Hà, nụ cười sắc sảo đã được giấu nhẹm đi ——



Người phụ nữ này đúng là ngực to não nhỏ, thế mà còn muốn nhảy xuống hồ

bơi để hãm hại mình, làm cho Quý Dương chú ý, cô ta cũng không mở mắt to ra nhìn xem cô là ai chứ, cô đường đường là thiên kim của Ngải Thị, nếu như không có bản lĩnh, cô làm sao có thể trở thành vợ chưa cưới của

Cung Quý Dương?



Chỉ bằng loại như Ngải Mễ này mà muốn hãm hại cô? Cô liền dùng gậy ông đập lưng ông, lật ngược ván cờ của cô ta!



Một lát sau, Cung Quý Dương nhẹ nhàng đẩy Ngải Ân Hà vẫn luôn ru rú ở

trong ngực mình ra, nói: "Ân Hà, hiện tại cảm thấy khá hơn chút nào

không?"



"Ừm!"



Ngải Ân Hà mong manh khẽ gật đầu, ngay sau đó cắn cắn môi nói: "Anh Quý

Dương, em vẫn còn hơi lành lạnh, anh —— anh có thể ôm em không?"



Bộ dáng đáng thương có thể làm tan chảy bất kỳ người đàn ông nào trong thiên hạ.



Rõ ràng là sau đó, Cung Quý Dương cũng không giở thói phong tình ra, anh chỉ đứng dậy, bàn tay đỡ người cô, để cô nằm xuống ——



"Em rơi xuống nước bị lạnh là điều rất bình thường, đêm nay ở lại đây

nghỉ ngơi cho thật tốt, anh sẽ bảo quản gia nấu chút canh gừng cho em,

ngày mai sẽ ổn thôi! Có chuyện gì —— ngày mai rồi nói!"



Nói xong, anh đắp kín chăn lại cho Ngải Ân Hà, xoay người chuẩn bị rời

đi, mặc dù anh rất muốn biết Ngải Ân Hà định nói chuyện gì về Tử Tranh

với anh, nhưng dẫu sao cơ thể cô cũng đang không khỏe, hơn nữa còn do

chính người phụ nữ anh đã dẫn về gây ra, cho nên trong lòng tự nhiên sẽ

có chút tình cảm kiểu áy náy! (Aizzzzzzzzzz, ứ hiểu, tưởng anh ý đã nghĩ ra rồi chứ nhể :’(



"Anh Quý Dương ——"



Nằm ở trên giường Ngải Ân Hà vừa thấy Cung Quý Dương xoay người sắp rời

đi, vẻ mặt lập tức chấn động, cô vội vã xoay người ra khỏi giường, chạy

đến phía sau, ôm lấy anh!



"Ân Hà?" Cơ thể Cung Quý Dương cứng lại, anh hơi quay đầu, nhưng không nhìn thấy chút nào vẻ mặt hay ánh mắt của anh.



"Muộn rồi, em nghỉ ngơi đi!"



"Không —— Anh Quý Dương, anh —— có phải anh thật sự rất ghét em không?"



Giọng nói Ngải Ân Hà mềm mỏng, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng nhẹ nhàng dán vào khoảng lưng rộng lớn của anh, cảm thụ mùi hương long đản từ trên người

anh.



"Ân Hà, anh đã nói rồi, trong mắt anh em mãi là cô em gái thân thương,
lo bác ấy…………."



Cô cố ý dừng lại không nói tiếp nữa, thông minh như cô, dĩ nhiên biết nói nửa câu bỏ lửng thì hiệu quả nhận được sẽ như thế nào.



Cung Quý Dương đương nhiên hiểu rất rõ sức khỏe của mẹ mình, năm đó sau

khi bà nghe thấy anh và Sầm Tử Tranh yêu nhau, tức giận quá nằm thẳng

cẳng trên giường bệnh, suýt chút nữa đã về chầu trời, lần này nếu như

anh lại làm bừa, nhất định sẽ khiến cho chuyện lớn hơn nữa.



"Ân Hà, đầu tiên anh rất cám ơn em đã suy nghĩ cho anh và Tử Tranh như

vậy, đã nhiều năm trôi qua, anh tưởng rằng mình có thể quên cô ấy, nhưng khi cô ấy lại xuất hiện trước mắt anh, thì anh biết cả đời này mình sẽ

không buông tay, còn về mẹ anh bên kia, anh sẽ nghĩ biện pháp làm cho bà hiểu, chỉ có điều đã làm khó cho em rồi, để em phải mang một danh hiệu

không có - vị hôn thê của Cung Thị, nhưng anh sẽ cố gắng làm sáng tỏ

chuyện này!"



"Anh Quý Dương, Tử Tranh cũng là bạn tốt của em, có thể nhìn thấy hai người hạnh phúc là niềm vui lớn nhất của em…………"



Trên mặt Ngải Ân Hà mang theo nụ cười yếu ớt, mê người, nhưng trong lòng lại cười lạnh, sự u ám bất giác dâng cao.



Cái tôi muốn đâu chỉ là danh hiệu? Tôi còn muốn danh phận, danh phận thật sự cơ!



Nếu tám năm trước tôi có thể chia rẽ hai người một lần, vậy thì tôi cũng có thể chia rẽ được lần thứ hai, thứ ba!



******



Rút cuộc Sầm Tử Tranh cũng có cảm giác mình đã có thể sống qua những

ngày thanh tịnh, kề từ sau khi cô gái Ngải Mễ kia bị cô từ chối, thì

ngay sau đó Cung Quý Dương cũng biến mất luôn, chắc hẳn đi an ủi người

đẹp rồi!



Vừa tắm rửa xong cô liền nhào người lên trên ghế sofa, vốn tâm trạng

đang thoải mái, nghĩ đến Cung Quý Dương đột nhiên lòng tối sầm lại.



Thôi, không cần nghĩ đến anh ta nữa!



Sầm Tử Tranh tiện tay bật TV lên!



Màn hình TV mở ra, thế mà chết tử tế cũng không xong, trên màn hình hiện lên khuôn mặt phụ nữ quen thuộc, ngay sau đó, giọng nói ỏn ẻn, mềm mỏng của cô ta truyền ra.



Ngải Mễ!



Là người phụ nữ Sầm Tử Tranh không thích thấy!



Mà lúc này, kênh cô vừa bật lại vừa vặn đang phát tin tức giải trí.



"Tiểu thư Ngải Mễ, theo như lời đồn, giải thưởng lớn người mẫu Văn Kim

năm nay, nhất định sẽ thuộc về cô, xin hỏi có phải hay không trong này

đã có sự dàn xếp kết quả?" Một phóng viên đưa ra vấn đề sắc bén.



Ngải Mễ với bộ dạng toàn thân giản dị, rất dễ nhận ra hành động ra ngoài mua sắm của cô đã thu hút sự chú ý của đông đảo cánh phóng viên.



"Tôi nghĩ những người quan tâm đến cuộc so tài này sẽ biết rõ tính

chuyên nghiệp của nó, cho nên tôi không hiểu, cô nói dàn xếp kết quả là

đang ám chỉ điều gì!"



Cô cười phản bác lại thẳng thừng lời của phóng viên.



Ngải Mễ còn chưa dứt lời, một phóng viên khác liền lên tiếng: "Đương

nhiên là ngài Cung Quý Dương – tổng giám đốc của Cung thị tài phiệt,

nghe nói cô và ngài ấy thường xuyên qua lại, có phải lần này cô có thể

đoạt giải là có liên quan trực tiếp đến ngài ấy? Hoặc là, cô thật sự

chính là cô gái trong truyền thuyết đã được Cung tiên sinh bao dưỡng?"



Ngải Mễ sau khi nghe nói như vậy, thế nhưng không có chút tức giận nào,

cô mỉm cười đáp: "Có hay không, các vị có bản lĩnh như vậy, tự mình điều tra đi!"



Sự ngạo mạn của cô xuyên thẳng qua màn hình chiếu vào trong mắt Sầm Tử Tranh!



Sầm Tử Tranh đang vùi mình trên ghế sofa xem tivi thấy một màn như vậy, một tay ôm gối hung hăng đập về phía màn hình tivi ——



Loại người phụ nữ đó, da mặt lại có thể dày đến mức độ này!



Lúc trước mắt mình đúng là bị mù mới muốn chọn cô ta, cái gì mà cuộc so

tài chuyên nghiệp, giải thưởng lớn chứ, rõ ràng là Cung Quý Dương đã mua danh hiệu giải nhất tặng cho Ngải Mễ.



Hôm đó ở trong phòng thử quần áo, chính tai cô đã nghe thấy!



Cung Quý Dương ghê tởm!



Gặp anh ta tâm trạng liền vô cùng xấu!



Thế nhưng lại còn dẫn người phụ nữ khác đến lấy lòng mình?