Tứ Đại Tài Phiệt: Đăng Ký Kết Hôn Trễ

Chương 48 : Đêm mị hoặc (1)

Ngày đăng: 16:09 19/04/20


Vô cùng căng thẳng níu chặt cổ áo choàng tắm của mình, Sầm Tử Tranh cương quyết chờ ở cửa phòng tắm, giống như con thỏ nhỏ, chỉ sợ con quái vật từ bên trong lao ra, vẻ mặt tập trung cao độ.



Sầm Tử Tranh không khỏi ảo não, đồ trên người mình, nhìn thế nào cũng giống như con mồi đưa vào miệng sói, tại sao lại mặc thành cái bộ dạng này chứ?



Để tránh Cung Quý Dương, cô đã đem hết quần áo của mình ra phòng khách, bây giờ em trai ngủ ở phòng khách, cô không thể qua đấy lấy được.



Xem ra mình chỉ có thể cẩn thận hơn một chút thôi, người đàn ông này, tỉ mỉ sắp đặt vở kịch này, nhất định là có mục đích của anh ta.



Ôm nỗi lo sợ bất an trong lòng, Sầm Tử Tranh cuộn tròn người vào một góc nhỏ trên giường, không thể không thừa nhận, chiếc giường lớn Cung Quý Dương mới thay, thật sự rất thoải mái, khiến cô có kích động muốn vui vui vẻ vẻ ngủ một giấc, nhưng mà ——



Đang suy nghĩ, bên kia phòng tắm chợt truyền đến âm thanh của tiếng mở cửa, Sầm Tử Tranh đột nhiên cả kinh, sau khi co rúm người lại một cái, vội vàng nằm thẳng cẳng nhắm mắt giả vờ ngủ say.



A Di Đà Phật, ông trời, Chúa Jesus, Ngọc Hoàng đại đế, Quan thế Âm Bồ Tát cứu khổ cứu nạn……….



Cô niệm thầm tên của tất cả các vị thần mình biết một lượt trong lòng, hi vọng bọn họ có thể phù hộ cho mình bình an vô sự vượt qua đêm nay.



Đèn trên tường tối như vậy, người kia sẽ không phát hiện ra mình đang giả vờ ngủ đi, hẳn là cũng không nhìn ra mình đang hơi run run vì bất an chứ.



Đúng là chết tiệt! Cô có chút tức giận, mình thế nhưng lại sợ anh ta như vậy!



"Tranh Tranh, nhanh như vậy đã ngủ rồi sao?" Giọng nói trầm thấp, anh độc thoại một mình.




Tất cả sự lo lắng trong lòng cô đều bị Cung Quý Dương nhìn thấu, anh ngược lại, không tiếp tục áp sát cô nữa, mà xoay người đi đến ngồi xuống chiếc ghế đệm ở vị trí khác trong phòng, thích thú nhìn Sầm Tử Tranh.



"Qua đây!" Anh chậm rãi lên tiếng, trong giọng nói lười biếng, có chút cấp bách, bá đạo ra lệnh.



"Tôi………..Tại sao tôi phải nghe lời anh?"



Sầm Tử Tranh không biết mình thế nào, đối mặt với một Cung Quý Dương như vậy, lòng cô lại hốt hoảng không chịu nổi, là do không gian vốn yên tĩnh, đột nhiên tăng thêm một người sao?



Hay là —— hơi thở của anh, so với tám năm trước, càng thêm nguy hiểm và cương quyết hơn?



Cung Quý Dương nhìn về phía cô, đôi mắt tối đen dần dần trở nên thâm trầm, bầu không khí trong căn phòng tràn đầy hơi thở ấm áp của cô, làm cho anh hận không thể hung hăng ôm cô vào trong lòng, cho nên, anh làm sao có thể dễ dàng tha thứ cho thái độ trốn tránh này của cô đây?



"Nếu như em không muốn để cho em trai em nghe thấy được chút gì, thì ngoan ngoãn qua đây!" Anh quăng ra một câu không nhanh không chậm, cũng không tin không cho cô đi vào khuôn phép!



Quả nhiên, Sầm Tử Tranh nghe được câu này, mặt đã tái đi —— Anh ta đúng là kẻ lợi hại, vài câu nói ngắn ngủi đã làm cho mình bó tay.



Mang theo vẻ mặt vô cùng miễn cưỡng, cô chậm rãi rời khỏi giường đi về phía anh, não bộ đã đông đặc vì khẩn trương, theo mỗi một bước đến gần, tim của cô đập càng nhanh.



Cô hơi xoay xoay mặt đi, tránh nhìn anh, tuy đã từng có quan hệ xác thịt với người đàn ông này, nhưng vẫn xấu hổ khi thấy anh chỉ khoác trên người vẻn vẹn một chiếc khăn tắm màu trắng.