Tứ Đại Tài Phiệt: Đăng Ký Kết Hôn Trễ

Chương 412 : Đêm mị hoặc (5)

Ngày đăng: 16:09 19/04/20


Sau một lúc lâu Cung Quý Dương mới rời khỏi người cô, xoay người không nhìn cảnh xuân đang lộ ra bên ngoài của cô, chỉ sợ không điều khiển đựơc bản thân, cứng ngắc lạnh lùng nói: "Anh chỉ muốn yêu em, đơn giản vậy thôi. Anh đắp chăn lại cho em, ngủ đi!"



Sầm Tử Tranh sững sờ, mất một lúc lâu vẫn chưa hoàn hồn lại, hành động này của anh là có ý gì?



Chuẩn bị buông tha cho cô hay là ... tiếp tục?



"Anh giúp em đắp chăn lại, có nghe thấy không?"



Cung Quý Dương rống lên một tiếng, đôi tay nắm lại thật chặt cố nén dục vọng đang trào dâng trong người.



Trước giờ Sầm Tử Tranh chưa từng thấy Cung Quý Dương tức giận đến vậy, đôi mắt cô vẫn còn vương lệ, hoảng loạn ngồi dậy mặc áo ngủ vào rồi nhanh chóng chui vào trong chăn, đắp kín từ chân đến đầu.



Nhìn cô gái đang nằm trên giường dùng chăn bọc kín mình như bánh chưng, Cung Quý Dương đang định bước đến vươn tay ra thì lại vội rụt về.



Đầu ngón tay vẫn còn vương lại mùi hương của tóc cô, dáng vẻ yếu ớt vô lực lại động lòng người đến thế khiến anh càng khó bình tĩnh. Cung Quý Dương bực dọc vò mái tóc dày của mình, thở dài một tiếng rồi bước nhanh vào phòng tắm.



Rầm!!! Cửa phòng tắm vang lên một tiếng đóng cửa thật lớn.



Sầm Tử Tranh ngồi bật dậy ... gương mặt bởi vì những chuyện vừa xảy ra mà đã phiếm hồng.




Cung Quý Dương xoay người nhìn vẻ mặt hoang mang của cô, vô lực mỉm cười, ngoài dự liệu anh không hề có ý muốn đem cô trở lại giường cũng không hề ngăn cản cô.



Đêm đã khuya, đèn trên tường đã được tắt bớt, trăng lạnh như nước chiếu nghiêng qua phòng ngủ, chiếu lên hai bóng người đang ngủ trên giường và trên thảm, giống như muốn cười họ bởi vì ai nấy đều ôm tâm sự riêng ...



Sầm Tử Tranh vẫn luôn nhắc nhở bản thân không được ngủ, cố gắng tỉnh táo nhưng mí mắt càng lúc càng nặng, khiến cô càng lúc càng không chống đỡ nổi mà ngủ quên mất ...



Đang ngủ say sưa, Sầm Tử Tranh mơ màng cảm giác có một đôi tay mạnh mẽ ôm chặt lấy mình sau đó cả người cô bị bao phủ bởi một cảm giác mềm mại vô cùng thoải mái ...



Thật thoải mái!



Giống như đang vùi mình trên một chiếc đệm thật mềm mại, còn có một cảm giác ấm áp quen thuộc, hương thơm nhàn nhạt giống như những sợi tơ mềm từng sợi từng sợi bao vây lấy cô, hệt như một lớp vỏ bảo vệ khiến cô cảm thấy cực kỳ an toàn.



"Ưm ..." Bất giác cô rên khẽ một tiếng, thân thể càng dựa sát vào nơi ấn áp và an toàn kia, giống như một đứa trẻ, yên tĩnh ngủ tiếp ...



Sầm Tử Tranh có một giấc mơ thật đẹp, trong giấc mơ có một biển hoa lớn, còn có một người đàn ông cao lớn lẳng lặng đứng trong biển hoa, nụ cười trên mặt người đàn ông đó thật ấm áp như ánh mặt trời khiến cô cảm động đến muốn khóc, càng vui vẻ đến muốn kêu lên thật to ...



Người đàn ông kia là Cung Quý Dương sao? Trong giấc mộng cô không có cách nào suy nghĩ được nhiều chỉ muốn đôi tay kia ôm lấy mình thật chặt, một đời một kiếp cũng không buông ra ...