Tứ Đại Tài Phiệt: Đăng Ký Kết Hôn Trễ

Chương 18 : Anh muốn tự ôn chuyện với em

Ngày đăng: 16:09 19/04/20


"Này, anh buông chị tôi ra!" Cảnh sát quèn vừa nhìn thấy lập tức giận sôi gan, định tiến lên liền bị những cảnh sát khác ngăn lại.



"Cậu điên rồi, anh ta chính là tổng giám đốc của Cung thị tài phiệt, cậu muốn đắc tội với anh ta à?”



"Các người….các người.” Bộ dạng của cảnh sát quèn khóc không ra nước mắt.



Cung Quý Dương lười phải để ý đến mấy người này, ánh mắt không khi nào rời khỏi gương mặt của cô gái lấy nửa tấc. Bàn tay nhẹ nhàng mơn trớn vài sợi tóc mềm phía sau gáy cô, cúi người, tựa đầu vào bên vành tai cô…..



"Anh muốn làm gì? Nơi này là đồn cảnh sát, tôi có thể kiện anh tội vô lễ với . . . . . ." Cơ thể của cô không khỏi run lên, cô phóng tầm mắt của mình về phía mấy anh cảnh sát kia, tựa như muốn cầu xin sự giúp đỡ.



"Không nên cử động!"



Âm thanh của Cung Quý Dương đột nhiên trở nên cương quyết, bàn tay càng thêm dùng sức siết chặt lấy eo cô, khiến cô không thể nhúc nhích được.



Phảng phất, anh cảm nhận được mùi hương thoang thoảng, thẩm thấu vào tận đáy lòng.



Anh không khỏi nhắm mắt lại, hít sâu một hơi…….



Như thể mùi hương này tràn vào mũi anh, thấm vào lục phủ ngũ tạng, nhuộm lấy nội tâm anh, cũng quấy nhiễu vào nơi sâu thẳm nhất trong lòng………



Tim của anh, không khỏi dâng lên hàng loạt cơn tê dại……..



Ngước mắt lên, mọi thứ đã thay đổi.



Con ngươi sâu thẳm, tràn đầy sự độc đoán!



Cảm giác hưng phấn giống như mỗi lần anh đối mặt với những dự án đầu tư!



Tròng mắt đen, thoáng qua một tia không khác biệt hứng thú là mấy.



"Qủa nhiên em vẫn giống như trước kia, mùi hương thơm ngát làm cho anh nổi điên!” Cung Qúy Dương mê muội thì thầm bên tai cô.




"Cung tiên sinh," vừa thấy tình hình đã không còn căng thẳng như trước, cục trưởng cục cảnh sát cười xòa, vừa định nói thêm gì đó liền bị Cung Qúy Dương cắt lời…



“Ở đây hẳn là không còn chuyện gì liên quan đến tôi chứ?”



"Đúng, đúng!"



Cục trưởng cục cảnh sát vẫn chưa nói hết, Cung Quý Dương liền nối gót theo sau, đi nhanh ra khỏi đồn cảnh sát…



Chẳng biết tại sao, em trai của Sầm Tử Tranh – Sầm Dịch, trong lòng đột nhiên dâng lên một tia dự cảm xấu. . . . . .



Ánh đèn mờ ảo chiếu vào một chiếc Ferrari mang màu sắc quái dị…



Sầm Tử Tranh tức giận ngồi ở trong xe, hung hăng vỗ vào vô lăng, tên đàn ông thối tha, hôm nay thật là xúi quẩy!



Cô đang muốn khởi động máy, bất thình lình cửa xe bên phía tay lái phụ bị một bàn tay to mở ra. Ngay sau đó, một chiếc quần tây bao gọn chiếc đùi rắn chắc thò vào, nhìn xem một chút nữa, Cung Qúy Dương ung dung tự tại, ngồi ngay ngắn ngay bên cạnh cô!



"A…” Đôi mắt Sầm Tử Tranh trừng lớn, cô nhìn Cung Qúy Dương tựa như vừa gặp Qủy: "Ai cho anh lên xe hả? Đi xuống cho tôi!"



Anh ta thật đúng là một tên đàn ông ‘không da không mặt’! Chỉ là, anh ta lên xe của mình làm gì?



Cung Quý dương nhếch môi cười nhạo, lấn người áp sát về phía cô, gương mặt tuấn tú nổi rõ nét tà ác, ngày càng tiến đến gần…..



Hơi thở nguy hiểm, đập vào mặt. . . . . .



"Anh muốn…….tự ôn chuyện với em!” Anh càn rỡ cười lên một tiếng, nuốt gọn ánh mắt hoang mang của cô vào đáy mắt mình.



Ngắm nhìn hình bóng xinh đẹp, từ từ từng bước một tiến vào địa bàn của anh, tựa như một con cừu nhỏ đơn thuần, từng bước từng bước tiến vào hang sói nguy hiểm…



~Hết Chương 8~