Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 1 : Xem mặt (1)

Ngày đăng: 17:41 19/04/20


Mở màn: Liên Kiều



Liên Kiều là một loại thảo mộc có xuất xứ từ Trung Quốc, công dụng làm thanh nhiệt giải độc, người ta kêu cô như thế bởi vì cô đang theo học ngành Trung y.



Liên Kiều có tên theo phiên âm Malaysia là Kunching.



Năm nay 20 tuổi đang học nghiên cứu sinh tại trường Y học Trung Quốc, cô có một nửa huyết thống Malaysia, một nửa huyết thống Trung Quốc.Từ nhỏ đã rất hứng thú với văn hóa Trung Quốc. Nhất là đối với y học Trung Quốc, sau khi tốt nghiệp cao trung, cô bất chấp sự phản đối của gia đình đã sửa từ trường Đại học Havard sang học Đại học Y học Trung Quốc, cô cũng muốn gần gũi hơn với nơi này thêm chút nữa.



Tuy rằng —— Trung văn của cô không được tốt lắm!



Đương nhiên Anh văn cũng không khá hơn!



Nhưng không ai có thể xem nhẹ gia thế của gia đình cô —— là cháu gái cưng nhất trong Vương thất Malaysia, trong gia tộc cô được xem là bảo bối, Tiểu ma nữ!



Trở lại với nhà hàng Water.



Chỉ thấy Liên Kiều ghé mặt vào cạnh bàn nhìn ngắm sắc trời bên ngoài từ từ chuyển sang tối hẳn, mãi tới khi của chung phòng được một cô bé nhìn cũng chạc tuổi cô mở ra!



“Liên Kiều —— Thì ra cậu vẫn còn ở chõ này!”



Cô gái nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của cô bạn thì tâm trạng thả lỏng, dựa vào của kêu to!!.



Liên Kiều ngẩng đầu từ bóng đêm bên ngoài chuyển tầm mắt tới người vừa nói kia



Sao? Nhanh như vậy bầu trời đã tối đen! ( Min nghĩ là chị này ngắm trời nhưng nghĩ việc khác mới không biết trời tối)



Cô nhanh chóng ngáp một cái, sau đó vỗ vỗ khuôn mặt mình để lấy lại sức sống!



“Liên Kiều, tớ phải vất vả kiếm lý do giúp cậu mà cậu ở đây làm cái gì hả?” cô gái kia đi tới chỗ Liên Kiều không ngừng lay lay hỏi han.



Có trời mới biết cô đã muốn phát điên, rất nhiều bạn học đến tìm Liên Kiều mà không thấy mặt.



Ai cũng biết nha đầu Liên Kiều chỉ số thông minh cao ngất, mới 20 tuổi đã học nghiên cứu sinh, nếu liên tục không học mà phải thi lại thành tích cũng cực kì dọa người.~~



( *lắc lắc* thông mình gì chứ~~~ không phải Trung văn lẫn Anh văn đều dốt àh~~ aiz ta chết đây~~)
Liên Kiều đột nhiên thành cái bộ dạng này đã doan đến Phỉ Nhi, vội vàng đem khuôn mặt nhỏ nhắn của Liên Kiều nâng lên: “ Cậu làm sao? Lo lắng cái gì?



“ Cậu nói xem tớ như vậy có thể khiến cho người ta yêu thích không? Cái tên đầu heo kia vì cớ gì mà ngay lần đầu tiên đã không muốn gặp tớ?” Liên Kiều thật sự không nghĩ ra mi tâm đều nhăn lại thành ba hàng dọc rồi!



“ Tên đầu heo? Ai là tên đầu heo?” Phỉ Nhi còn chưa kịp phản ứng.



Liên Kiều trở mình vẻ mặt thường.



“ Chính là tên Hoàng Phủ ngu ngốc, vị hôn phu trong truyền thuyết của tớ!”



Phỉ Nhi nhịn cười cố ý khoa trương nói: “ Ai nói Liên Kiều nhà chúng ta không đáng yêu, cậu chính là người gặp người thích, đúng là Điêu Thuyền tái thế ah!”



“Điêu Thuyền?” Liên Kiều nghe vậy khuôn mặt nhỏ nhắn càng suy sụp.



“Phỉ nhi cậu nói tớ lớn lên giống con sâu phải không?”



“Sâu? Cái gì sâu? Tớ có nói vậy à!” Phỉ Nhi không hiểu vội vàng hỏi.



Liên Kiều trợn mắt xoa thắt lưng: “ Cậu không phải vừa nói cái gì điêu điêu lại thiền gì đó, không phải nói tớ giống con sâu xấu xí sao?”



Phỉ Nhi nghe xong chỉ muốn cắn lưỡi mình một cái, Liên Kiều vốn không thạo Trung văn, luôn không rõ nghĩa của mấy câu chữ thường xuyên râu ông nọ cắm cằm bà kia, tới mức còn nhầm cả nhân vật trong truyền thuyết thành con sâu xấu xí.~~



“ Xú nha đầu, cậu nhớ kĩ cho tớ Điêu Thuyền là một trong tứ đại mỹ nữ của Trung Quốc thời cổ, cậu tốt nhất đi ra ngoài đừng có nói lung tung rất xấu mặt aiz!”



Hả ~ Liên Kiều không cho là đúng che miệng cười cười: “Tốt lắm, một người còn có tên là sâu thật là buồn cười!”



“Vậy cậu còn gọi đó là một cái tên thì sao!” Phỉ Nhi cười phản kích, lại nói: “ Được rồi tiểu tổ tông của tôi, mau trở về trường không điểm của tớ cũng vì cậu mà bị trừ sạch!”



“ Còn tên đàn ông chết tiệt trên mạng kia, nhất định tớ phải tìm được hắn phải cho hắn thân xác tàn tạ! Hắc hắc!” Liên Kiều cười quỷ dị.



Phỉ Nhi chỉ còn cách lôi kéo Liên Kiều ra khỏi nhà hàng, cùng cô đi bộ để tiêu tán bớt oán khí của Liên Kiều đi!!!



Liên Kiều ngay cả bộ dáng tiểu thư khuê các một xíu cũng không có, giữa đường lại không biết xấu hổ trình độ Trung văn của mình mà ngâm nga thơ Lý Bạch, thơ từ chỉ khiến mấy người đàn ông đi đường nhìn cô như sinh vật lạ!!!