Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ
Chương 148 :
Ngày đăng: 17:43 19/04/20
Hoàng Phủ Anh thấy cô không biết điểm ấy, đôi mắt như nước giương lên lộ vẻ tự hào ——
Cô ta vừa đùa nghịch " Mỹ nhân anh " vừa cười nói: "Muốn nói chỗ giống nhua của bốn người này chính là vườn hoa của bọn họ, nhưng mà —— có chút không giống!"
Nói tới đây, cô ta nhìn Liên Kiều, thấy cô đang nghiêm túc nghe, liền tiếp tục nói: "Loài hoa nổi tiếng nhất trong Thanh Vận viên nhà họ Lăng chính là hoa bỉ ngạn, nghe nói đó là hoa mà Kì Hinh thích nhất!"
"Kỳ Hinh? Cô ấy là ai?"
Liên Kiều tò mò hỏi, vừa nghe thấy tên người phụ nữ này, tên này rất đẹp, nói như vậy chắc hẳn chủ nhân của nó cũng rất đẹp.
Hoàng Phủ Anh nhìn Liên Kiều như nhìn người ngoài hành tinh, ngay cả Kì Hinh là ai mà cô cũng không biết.
"Kỳ hinh là vợ của Lăng Thiếu Đường tập đoàn Lăng Thị, cũng là nữ chủ nhân của Thanh Vận viên!"
"A? Lăng Thiếu Đường đã kết hôn?" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Liên Kiều có chút tiểu thất vọng, nhìn đàn ông đã kết hôn thì chẳng có ý nghĩa gì, ai ——
"Đương nhiên là kết hôn, anh ấy là người kết hôn sớm nhất trong bọn họ, nhưng lại kết hôn hai lần..."
Hoàng Phủ Anh cũng là cô gái đơn thuần, biết cái gì sẽ nói cái đấy, nhưng nói đến đây cũng tự biết mình nói sai, cho nên vội vàng che miệng lại.
Đáng tiếc, đôi tai của Liên Kiều lại nghe được lơ mơ câu nói cuối cùng đó ---
"Anh Anh, em vừa nói cái gì? Lăng Thiếu Đường anh ta, anh ta kết hôn hai lần? Vậy vợ đầu tiên của anh ta là ai?" Cô ngạc nhiên liên tục hỏi.
Hoàng Phủ Anh thấy cô tò mò, biết nếu không nói nhất định cô sẽ càng suy nghĩ nhiều, vì thế liền than nhẹ.
"A?"
Liên Kiều không đoán được câu trả lời như thế này, kinh ngạc hơn nửa ngày, lúc sau mới phản ứng được, phun ra một câu khiến không khí lãng mạn bị phá hỏng hoàn toàn --
"A, chị biết rồi, thực ra Lăng Thiếu Đường kia chính là kết hôn sau đó ly hôn lại tiếp tục kết hôn a, không, phải nói là phục hôn mới đúng!"
"Đúng vậy, chính là Thượng Quan Tuyền, cô biết chị ấy sao?" Hoàng Phủ Anh tò mò mà nhìn Liên Kiều hỏi.
Liên Kiều hưng phấn mà giơ bàn tay nhỏ bé lên, ánh mặt trời chiếu lên gương mặt nhỏ nhắn tinh khiết của co, khiến nụ cười của cô càng trở nên rạng rỡ --
"Chị chưa từng thấy chị ấy, nhưng hình như...có nghe một chút thông tin, nghe nói chị ấy xuất thân là lính đặc công, thân thủ rất tốt, chuyện này là thật sao?"
Hoàng Phủ Anh hoang mang lắc đầu: "Về chuyện đó tôi cũng không rõ lắm, anh cả cũng chưa từng nói với tôi, nhưng mà nghe nói chị ấy bị bệnh, hiện tại đang ở chỗ của anh Lãnh --"
Nói tới đây, cô ta dường như có chút hưng phấn, ghé sát vào Liên Kiều thần bí hỏi: "Cô hẳn cũng nghe nói anh Lãnh đối với người ngoài lạnh lùng như thế nào chứ?"
"Anh Lãnh, là Lãnh Thiên Dục sao?" Liên Kiều hỏi.
"Đương nhiên là anh ấy!" Hoàng Phủ Anh ra vẻ "Điều này mà cũng phải hỏi" nhìn cô nói.
Liên Kiều gật đầu, "Ừm, chị cũng nghe nói trong tứ đại tài phiệt, anh ta là người lãnh khốc vô tình, không có chút tình người nào!"
"Cái gì? Trong một đêm?"
Liên Kiều thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi của mình, nhìn Hoàng Phủ Anh khẳng định gật đầu, cô hít một ngụm khí thật lớn: "Anh ta cũng quá tàn bạo đi!"
Chẳng qua bao lâu, cô lại than thở --
"Ai, nếu như có thể thấy mặt Thượng Quan Tuyền thì tốt rồi, nếu chị ấy thực sự xuất thân từ đặc công, bản lĩnh chắc chắn rất kinh người!"
"Chuyện này thì tính là gì, bản lĩnh của tứ đại tài phiệt nhất định không ai sánh bằng nhất là anh cả của tôi!" Hoàng Phủ Anh nhắc đến Hoàng Phủ Ngạn Tước với vẻ mặt kiêu ngạo và tự hào.
Liên Kiều sau khi nghe thấy vậy cũng vô cùng hứng thú, cô vội vàng hỏi: "Anh Anh, tuy rằng chị có nghe nói bản lĩnh Hoàng Phủ Ngạn Tước rất tuyệt, nhưng sở tường của anh ta là cái gì vậy? Nhất định là Tất Sát Kĩ chứ?"
Trong đầu cô lập tức hiện lên hình ảnh nhân vật anh hùng Trung Anh trong game.
"Tất Sát Kì?"
Hoàng Phủ Anh lập tức bị lời nói của cô chọc cười, cô ta che miệng cười nói: "Chẳng lẽ anh cả tôi không cho cô biết sao? Sở trường của anh ấy chính là phi đao, nếu bàn về tất sát kĩ, ừm --"
Cô ta nghiêng đầu nửa ngày, rồi đột nhiên sáng bừng lên -- "Đúng, Truy Ảnh! Truy Ảnh đó chính là Tất Sát Kĩ!"
Mười hai rưỡi giữa trưa còn hai chương nữa!