Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 17 : Uy hiếp, lợi dụng (3)

Ngày đăng: 17:41 19/04/20


Cái đạo lý gì đây chứ!



Bàn tay nhỏ bé của Liên Kiều đặt mạnh xuống phím đàn Piano khuôn mặt bùng lên ngọn lửa phẫn nộ.



Hoàng Phủ Ngạn Tước buồn cười mà nhìn nha đầu nay phẫn nộ như vậy không thấy đau tay sao —— cái gì gọi là đạo lý? Cũng quá buồn cười đi.



Thế nhưng anh có chút không hiểu nội dung chuyện các cô đang nói.!!



“Hừ! Đầu năm nay thực loại người nào cũng có chuyện để nói tới, tình nhân còn phách lối như vậy, Hoàng Phủ Ngạn Tước đúng là một con heo phong tình vạn chủng quá mức thối nát, được lắm!!!”



Liên Kiều dường như đem tất cả kiến thức mắng chửi người trong đầu mình đều dùng tới.



“Này, này, nha đầu từ từ..”



Hoàng Phủ Ngạn Tước thật không nghe ra mình có chỗ nào đắc tội với cô? “Cô ở sau lưng mắng chửi người dường như không được tốt lắm”



“Hừ! Mắng chửi hắn? Nếu tôi mà nhìn thấy hắn còn muốn cấu véo hắn, cắt da hắn, uống máu hắn! Biết rõ ràng vị hôn thê của chính mình mà không chịu gặp mặt không nói làm gì, lại cùng cùng đu đủ cái kia ở chung một chỗ thực là thói đời bạc bẽo, sao có thể!” Liên Kiều lòng đầy căm phẫn mà nói.



Sắc mặt Hoàng Phủ Ngạn Tước bỗng thay đổi, cũng không thể khủng bố như vậy chứ?



Anh hắng giọng tới nửa ngày mới nói được câu: “Tôi không có nghe lầm chớ? Cô nói tình nhân của anh ta?”



Chuyện này thế nào liên quan đến anh mà chính anh cũng không biết?



Chuyện từ khi nào?



Còn có —— mình là cùng cái cô Judy kia?



Liên Kiều tức giận mà ngồi xuống cô không trả lời vấn đề của Hoàng Phủ Ngạn Tước mà nói với Phỉ Nhi rằng:



“Phỉ Nhi, cậu yên tâm tớ nhất định cho đu đủ cái đó đẹp mặt. Được rồi, cậu đi phòng tự học đi, nếu giáo sư không thấy cậu lại trách mắng!”



“Chính là Liền Kiều —— cậu hiện tại ngàn vạn không được đi ra ngoài nghe chưa?” Phỉ Nhi có chút lo lắng mà dặn dò.



Liên Kiều nghe vậy sau gật đầu.



Phỉ Nhi có chút thấp thỏm bất an mà đi ra ngoài.



Không khí trở nên rất là quái dị Liên Kiều uấn giận khuôn mặt nhỏ nhắn còn có cặp mắt tím kia, Hoàng Phủ Ngạn Tước không khỏi lạnh cả sống lưng, cả người nha đầu này xem ra lại ngồi suy tính cái ý nghĩ xấu xa nào đó đây mà.



“Ách cái kia —— Tôi nói nha đầu cô cũng không cần nghe người khác nói lung tung không chính xác. Ách cái kia... Hoàng Phủ Ngạn Tước không giống như cô tưởng tượng đâu, anh ta làm sao có thể có tình nhân chứ?”
Lúc này Liên Kiều cười càng thêm sáng lạn, như ngày xuân đám mây nở rộ nơi chân trời. Cũng làm cho người ta nín thở, cô liếm nhẹ bờ môi nhìn anh nói:



“Anh….làm tôi đi” [ Ọc~~ ta hãi~]



Hoàng Phủ Ngạn Tước đột nhiên sửng sốt thẳng tắp nhìn cô.



“Ah~” —— Anh lập tức đứng dậy ngoài khiếp sợ vẫn chỉ có khiếp sợ.



“Đông” ——



Liên Kiều vẫn luôn ngồi trên đùi anh, bỗng nhiên mất thăng bằng ngã ngào xuống mặt đất.



“Ui da, đau quá! Này cái người này cao lớn như vậy, đứng lên không thế nói cho tôi một tiếng sao?”



Cô đau đến nhăn mày, cô đã chủ động mà anh ta còn làm ra vẻ gì chứ?



“Nha đầu này, cô sao có thể lớn gan thế hả?”



Hoàng Phủ Ngạn Tước thật sự không đoán được, cô lại đề xuất yêu cầu như vậy khi biết mình là Cung Quý Dương, lại còn yêu cầu “làm” với anh?



Không biết vì cái gì trong lòng anh có gì đó không được tự nhiên!



“Này! Có cái gì không thể hả? chỉ là làm thôi mà anh có nhất thiết phải kích động tới mức đó không?!” Liên Kiều đứng dậy đi đến trước mặt anh, kiễng mũi chân hét vào mặt anh.



Người này quá cao, làm tội cô luôn phải ngẩng đầu mắng anh ta thực quá mệt.



“Tôi là Cung Quý Dương, bạn tốt của Hoàng Phủ Ngạn Tước, cô biết rõ như vậy lại còn yêu cầu cái quỷ gì đó?” Hoàng Phủ Ngạn Tước cảm thấy chẳng lẽ nha đầu này thầm quý mến tên Cung đào hoa đó?



Liên Kiều trừng mắt liếc anh một cái nói: “Vô nghĩa nếu anh không phải bạn tốt của tên đầu heo kia, tôi mới khinh thường đưa ra yêu cầu như thế với anh! Vậy yêu cầu đó rốt cuộc anh có đáp ứng không?”



Cung Quý Dương! Thật là con bà nó!!!



Hoàng Phủ Ngạn Tước nghe vậy sau biếng nhác đem hai tay khoanh lại một chỗ tao nhã, trong đầu dần chuyển sang thích thú ý vị.



“Nói như vậy, cô muốn lợi dụng tôi để chọc tức Hoàng Phủ Ngạn Tước sao?”



Liên Kiều giảo hoạt cười: “Không chỉ có như vậy, tôi chỉ muốn cho tên Hoàng Phủ đầu heo kia biết không chỉ có mình anh ta mới là đàn ông ưu tú nhất!!”



Bạn tốt của anh ta có thể làm vậy sau lưng anh ta, thật là tức chết đầu heo~~