Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 180 : Quyết định không kịp trở tay (3)

Ngày đăng: 17:44 19/04/20


Từ chương này tớ sẽ đổi xưng hô nhé. Anh em cho ngọt



Đúng vậy, nếu Hoàng Phủ Ngạn Tước không hung dữ với cô, cô quả thật rất thích ở bên cạnh hắn.



Hoàng Phủ Ngạn Tước thấy cô cười, trong mắt vẻ đắc ý càng rõ rệt, hắn

tiếp tục nói: ‘Nếu như đã thích, vậy thì phải ở bên nhau chứ, mà phải

làm thế nào mới đảm bảo hai người sẽ vĩnh viễn ở bên nhau?’



Liên Kiều nghe xong, không chút suy nghĩ nói, ‘Ờ, như vậy, có phải anh muốn làm bạn trai của em?’



‘Vậy còn chưa đủ!’ Hoàng Phủ Ngạn Tước cười nói.



‘Nhưng học trưởng Kiều Trị nói, anh ấy nói muốn em ở bên anh ấy, cho nên mới làm bạn trai của em!’ Liên Kiều nghiêm túc nhìn hắn.



Có trời mới biết, câu nói này khiến cho Hoàng Phủ Ngạn Tước bất mãn đến cỡ nào …



‘Nha đầu, em chỉ có thể ở bên cạnh anh, biết không?’



Liên Kiều vội hỏi: ‘Vậy học trưởng Kiều Trị, phải làm thế nào?’



Cằm bị ngón tay thuôn dài của hắn nhấc lên, ngón cái khẽ vuốt ve gương

mặt nhỏ nhắn của cô, cố nén sự bực dọc trong lòng bởi vì hắn biết rõ, cô chỉ là quá đơn thuần …



‘Liên Kiều, tên đó có ý đồ với em, cho nên … sau này không thể ở bên cạnh hắn!’



Có trời mới biết, đây là lần đầu tiên hắn dùng ngữ điệu như vậy nói với một cô gái.



‘Cái đó … cái đó …’ Liên Kiều có chút khẩn trương.



‘Em phải nhớ kỹ!’ Hoàng Phủ Ngạn Tước ngắt lời cô, từng chữ từng chữ nói thật rõ, ‘ Anh muốn...không chỉ làm bạn trai của em, mà là làm chồng

em!’



nói dến đây, trong mắt hắn đầy vẻ trìu mến, ‘ Em, sẽ trở thành vợ của Hoàng Phủ Ngạn Tước anh!’



‘ A???? Vậy cô gái mà anh thích thì làm thế nào?’ Liên Kiều nhìn hắn chăm chăm.



‘ Cô gái nào?’ Lời của cô khiến cho Hoàng Phủ Ngạn Tước như rơi vào một đám mây mù.
‘ Thật không?’ Hoàng Phủ Ngạn Tước đã nhìn thấu tâm tư của cô, thì ra là vậy...



‘ Đúng đó đúng đó, Hoàng Phủ Ngạn Tước, lúc chiều nhìn anh thật là oách

nha!’ Liên Kiều xua tay múa chân gần như khôi phục lại nét tinh nghịch

ban đầu.



‘ Nhưng chiều nay hình như có ai đó bị hù đến suýt ngất luôn!’ Hoàng Phủ Ngạn Tước lại không vội, nếu đã nắm được thóp của cô, cứ từ từ dụ cô

vào khuôn khổ thôi.



‘ Hi hi, đó là vừa nãy, bây giờ thì không sợ chút nào rồi!’



Nói xong cô từ đứng trên giường vừa nhún nhảy vừa thực hiên lại động tác phóng đao vừa nãy của Hoàng Phủ Ngạn Tước...



‘ Anh xem, em làm có giống không, chẳng qua là em chưa được nhìn rõ từng động tác của anh thôi!’ Cô nượng ngùng giải thích với hắn.



‘ Giỏi lắm rồi, em xem thêm vài lần nữa không chừng là sẽ biết đấy?’ Hoàng Phủ Ngạn Tước thờ ơ nói đúng tim đen của cô.



‘ Đúng đó, đúng đó!’ Liên Kiều vừa nghe hắn nói vậy tinh thần lập tức dâng cao...



“ Đông” một tiếng, cô đột nhiên nhảy từ giường xuống đất, cô thì không

sao, chỉ suýt nữa là doạ Hoàng Phủ Ngạn Tước tim vọt ra ngoài.



Nha đầu này...



‘ Hoàng Phủ Ngạn Tước, anh làm lại vài lần nữa cho em xem đi...’



Cô dán người sát vào hắn, tay níu chặt lấy cánh tay hắn, nũng nịu như một chú mèo nhỏ.



Sự mềm mại từ cánh tay truyền đến khiến Hoàng Phủ Ngạn Tước có chút suy

nghĩ lung tung, nhưng vẫn cười nói: ‘ Em vừa nãy làm cũng giống lắm

rồi!’



‘ Nhưng người ta không biết làm có đúng hay không mà, với lại, em cũng muốn thử phóng phi đao thật cơ...’



Giọng nhỏ xíu như đang thăm dò ý hắn,