Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 184 : Gạt cưới (3)

Ngày đăng: 17:44 19/04/20


Trời ơi, vậy … vậy là nói hắn là một tay súng thần?’ Liên Kiều vẻ mặt sùng bái.



‘Sai, tay súng thần có lúc sẽ thất thủ nhưng anh quen biết Lãnh Thiên Dục lâu như vậy trước giờ chưa từng thấy hắn thất thủ lần nào! Hoàng Phủ Ngạn Tước đính chính.



‘Quá oách rồi!’



Trong đầu Liên Kiều không ngừng hình dung cảnh tự mình cầm súng ngắm bắn, nếu như …



‘Hơn nữa, bây giờ trong Biệt Uyển Lãnh Gia còn có Thượng Quan Tuyền, thân thủ cô gái này cũng không tệ, chẳng những vậy cô ấy còn có một thứ gọi là “Cỏ may mắn”, nếu như có cơ hội để em nhìn thấy, nhất định em sẽ rất kih ngạc!’



‘“Cỏ may mắn? Đó là cái gì?’ Liên Kiều vội vàng hỏi, cái tên này cũng quá dễ nghe đi.



‘Thì cũng giống như ‘Truy Ảnh’ của anh, “Cỏ may mắn” là một loại ám khí, loại ám khí này trông bề ngoài giống như một loại trang sức vậy, nhưng mà là một trong số những ám khí lợi hại nhất trên đời!’



Hoàng Phủ Ngạn Tước đối với vũ khí cũng có thể gọi là si mê, đương nhiên đối với sự lợi hại của “Cỏ may mắn” cũng phải khen ngợi không thôi.



‘Thật sao? Em đã thấy ám khí lợi hại nhất chính là Truy Ảnh của anh, thì ra là còn có loại ám khí cũng lợi hại như vậy sao, thật muốn xem thử nha …’



Ánh mắt của Liên Kiều trở nên mê ly, lòng cô cũng đã sớm bay theo “Cỏ may mắn” rồi.



Hoàng Phủ Ngạn Tước nhìn cô, trên môi câu lên một nụ cười đắc ý.



Với sự hiểu biết của riêng mình về cô, hắn thật không tin cô có thể nhịn được, nhất định sẽ không kìm lòng được.



Quả nhiên, không đến vài giây, cánh tay của hắn đã bị Liên Kiều bám chặt.



‘Hoàng Phủ Ngạn Tước, em muốn học phóng đao, cũng muốn cưỡi ngựa, còn muốn đua xe, càng muốn làm tay súng thần …’



‘Không được …’
‘Nha đầu, ngày mai chúng ta phải đi thăm hỏi ông nội, chẳng lẽ em quên rồi sao?’ Hoàng Phủ Ngạn Tước hơi bối rối, muốn kết hôn có khó khăn đến thế không?



Hết cách rồi, ngoại trừ Lăng Thiếu Đường, Lãnh Thiên Dục thì đã kết hôn còn Cung Quý Dương thì còn đang chiến tranh lạnh, tin rằng hai người này cũng chẳng thế giúp được gì cho mình.



Cho dù Lăng Thiếu Đường có kết hôn rồi nhưng tình huống của cậu ta và Kỳ Hinh rất đặc thù, so với tình huống của mình khác biệt rất xa, cho nên chắc cũng chẳng thế giúp được hắn.



‘Không muốn, em muốn đi cưỡi ngựa trước sau đó mới đi thăm ông nội!’ Liên Kiều vẫn chưa chịu thôi.



‘Vậy sao được, đi thăm ông nội là chuyện đã hẹn trước rồi, chuyện này rất quan trọng, cũng là lễ nghi cơ bản!’ Hoàng Phủ Ngạn Tước dỗ dành cô.



‘Không được! Em muốn đi cưỡi ngựa!’ Liên Kiều lắc đầu, kiên trì ý kiến ban đầu.



‘Nha đầu, em phải nghe lời mới được, đi thăm ông nội rồi anh lập tức sắp xếp những chuyện này, có được không?’



Hoàng Phủ Ngạn Tước bỗng dưng cảm thấy mình già thêm mấy chục tuổi, ở cùng với cô nhóc này, thật không thể không lo.



‘Vậy anh đi một mình đi, em đi cưỡi ngựa!’ Liên Kiều “nhượng bộ” một bước, nói.



Hoàng Phủ Ngạn Tước thật muốn ném cô vào gốc cây!



‘Nha đầu, em phải về cùng với anh chứ’ Hắn bắt đầu dùng chính sách cứng rắn.



‘Hừm, không thèm!’ Liên Kiều cũng trở nên ương ngạnh, chống tay lên eo nói.



Hoàng Phủ Ngạn Tước thấy vậy, ngược lại còn cười nói, ‘Vậy được, tùy em thôi, tóm lại, ngày mai nếu em không đi thì anh sẽ đem mấy điều kiện đó dời lại vô thời hạn!’



‘Cái gì? Không được, anh rõ ràng là đồng ý với em rồi mà!’ Liên Kiều nghe vậy vội sốt ruột nói, mặt cũng sắp nhăn lại.