Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 186 : Bốn người đàn ông tính sổ (2)

Ngày đăng: 17:44 19/04/20


Cung Quý Dương nhàn nhã nhấp một hớp trà, ‘Ồ, trà này thật thơm, chắc

chỉ có mình mới pha ra được mùi vị độc nhất vô nhị này, Ngạn Tước không

uống thì tiếc lắm đó!’



‘Cậu còn dám nói, mình bây giờ chỉ hận không thể đè cậu xuống đánh cho

một trận đây!’ Hoàng Phủ Ngạn Tước nghiến răng nghiến lợi.



‘Người trẻ tuổi, quá xúc động không phải là chuyện tốt đâu!’



Cung Quý Dương đặt tách trà xuống, nhìn hắn, ‘Thực ra là mình đang giúp

cậu mà, không biết ơn thì thôi. Nghe nói cậu sắp kết hôn rồi?’



‘Tin tức cũng nhanh nhạy quá nhỉ!’ Hoàng Phủ Ngạn Tước nhìn hắn như muốn ăn tươi nuốt sống.



‘Hắc hắc, mình cũng sắp kết hôn rồi?’ Mặt Cung Quý Dương sáng rỡ.



‘Chuyện cậu kết hôn với chuyện mình sắp nói có liên quan gì đến nhau đâu?’ Hoàng Phủ Ngạn Tước nói từng chữ một.



Cái tên đáng ghét này, không dám nói đến trọng điểm chứ gì! Mà đợi đã …



‘Cung Quý Dương, cậu nói cậu sắp kết hôn à?’ Hắn lúc này mới phản ứng lại.



‘Đương nhiên, mình cầu hôn với Tranh Tranh rồi!’ Cung Quý Dương cười rất đắc ý, trong giọng nói cũng không giấu được sự hưng phấn.



‘Cô ấy đồng ý rồi sao?’



Hoàng Phủ Ngạn Tước có chút nghi ngờ, chắc là không phải đâu, theo như

hắn biết, Sầm Tử Tranh đối với hắn vẫn là một vẻ mặt không thèm để ý!’



Cung Quý Dương ngược lại vẫn cười rạng rỡ: ‘Gấp cái gì, ngày tháng sẽ từ từ qua, cầu hôn cũng phải từ từ!’



Hoàng Phủ Ngạn Tước triệt để bị hắn làm cho “đơ” rồi, ‘Mình nói nha Cung Quý Dương, cậu cầu hôn thất bại còn dám nói với mình, thật đúng là

không biết cất mặt đi đâu!’



‘Này, cậu nói vậy là không đúng nha, có chiến thắng nào là dễ dàng đâu,

dù sao Tranh Tranh là của mình, bất kể là đợi đến lúc nào mình cũng sẽ

đợi đến lúc đó!’ Cung Quý Dương vẻ mặt tràn đầy tự tin.


Chẳng lẽ… mình thật sự yêu nha đầu kia sao?



Hình như… là thật!



Cung Quý Dương kêu lên, “Này, vậy tại sao cậu ngăn cản Liên Kiều cùng

người đàn ông khác ở bên nhau chứ? Nếu như cậu chỉ xem cô ấy là em gái,

thì căng bản không có quyền can thiệp vào quyền tự do yêu đương của

người ta!”



“Ai nói cô ấy yêu hắn chứ? Hơn nữa cái tên Kiều Trị đó, nhìn tới nhìn

lui cũng chỉ là một tên công tử bột, hắn làm sao thật lòng với Liên Kiều được chứ?” Hoàng Phủ Ngạn Tước chau mày.



“Chậc chậc! Cậu đang nói người khác hay nói chính mình vậy? Đừng quên

trước khi chúng ta ngồi lên vị trí này cũng bị người ngoài kêu là công

tử bột đấy!”



Cung Quý Dương cười nói, “Hơn nữa, sao cậu có thể khẳng định là người ta thật lòng hay không chứ, nếu như Liên Kiều thích hắn, cậu cũng phải

chịu thôi!”



“Ai nói mình không có cách gì, hơn nữa Liên Kiều cũng không phải là

thích hắn, người cô ấy yêu là mình chứ không phải cái tên tiểu tử đó! Nế như không phải như vậy, cô ấy sao lại muốn kết hôn với mình chứ?”



Hoàng Phủ Ngạn Tước nói câu này, giọng điệu có chút kiêu ngạo.



“Ai, cậu thật đúng là tên ngốc…” Cung Quý Dương không khỏi than một câu, “Còn dám nòi không yêu người ta?”



Hoàng Phủ Ngạn Tước im lặng, xua tay nói, “Bỏ đi, đừng nói chuyện này nữa, hôm nay mình đến là có việc!”



“Việc gì?” Cung Quý Dương tò mò nhìn hắn.



“Ồ, chính là muốn cậu tặng cho chiếc xe đua F1!” Hoàng Phủ Ngạn Tước mây trôi nước chảy nói.



“A, có hứng thú đau xe rồi sao?” Cung Quý Dương càng tò mò hơn.



“Không phải mình, là… Liên Kiều!” Hắn dựa người vào sofa, nói thẳng.