Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ
Chương 247 : Tham gia dạ tiệc (3)
Ngày đăng: 17:45 19/04/20
Trong hương rượu ngào ngạt, tiếng nhạc du dương truyền đến từng góc nhỏ
trong đại sảnh, dưới ánh đèn rực rỡ, người nào người nấy đều ăn mặc lộng lẫy, tận lực thể hiện sự sang trọng, đẹp đẽ của mình, muôn hình muôn vẻ đua nhau.
Nhưng giữa đám người phủ đầy lụa là nhung gấm đó không khó nhìn thấy một thân hình cao lớn đầy khí phách như hạc giữa bầy gà.
‘Thiếu Đường …’
Người đàn ông lập tức quay đầu, khi nhìn rõ mặt người mới đến, vội vàng
lịch thiệp nói vài câu với người đối diện mình sau đó bước nhanh đến,
vừa nhiệt tình vừa sảng khoái vòng tay ôm lấy Hoàng Phủ Ngạn Tước.
‘Thế nào mà lại đến đây?’ Hoàng Phủ Ngạn Tước biết còn cố tình chọc hắn.
‘Ngạn Tước, lâu ngày không gặp cậu thích giả ngốc với mình sao?’ Lăng
Thiếu Đường nhướng mi, cười: ‘Nếu như không phải chủ nhân buổi tiệc là
Kingston lão già háo sắc này mình cũng không cần phải theo Kỳ Hinh đến
đây làm gì!’
Nói xong hắn nghiêng người nhìn về Liên Kiều đang nấp sau lưng Hoàng Phủ Ngạn Tước, trên môi câu một nụ cười: ‘Ngạn Tước, xem ra tâm tình của
cậu cũng không khác mình bao nhiêu đâu, cô ấy là … Liên Kiều sao? Là
cháu nội của Hoa Đô lão nhân sao?’
Hoàng Phủ Ngạn Tước nhích người sang một bên, kéo Liên Kiều bước lên
trước, vừa định giới thiệu nào ngờ cô đã vọt lên trước, đến trước mặt
Lăng Thiếu Đường, đôi mắt màu tím sáng rực, đánh giá hắn một lượt từ
trên xuống dưới.
Lăng Thiếu Đường bị hành động của cô dọa đến giật mình, nhất là khi nhìn đến đôi mắt màu tím khác thường của cô, hắn nuốt một ngụm nước bọt nhìn lại Hoàng Phủ Ngạn Tước vẻ mặt như đang xem kịch vui đứng bên cạnh.
Đến lúc bị cô nhìn đến toàn thân không được tự nhiên hắn mới thốt một câu: ‘Em … em nhìn cái gì?’
Chuyện này nếu đồn ra ngoài thật không biết phải làm sao nhìn người nữa, đỉnh đỉnh đại danh tổng giám đốc của Lăng thị tài phiệt lại bị một cô
nhóc mới lớn nhìn đến dựng tóc gáy …
Môi Liên Kiều câu lên một nụ cười ngây thơ: ‘Anh … chính là Lăng Thiếu Đường?’
‘Hả? À, phải!’ Lăng Thiếu Đường khôi phục lại tinh thần, gật đầu.
Liên Kiều như vẫn chưa tỉnh hồn lại, cô ngơ ngác nhìn Kỳ Hinh.
Kỳ Hinh cũng tươi cười nhìn cô, trong lòng không khỏi thầm khen đôi mắt
màu tím quá xinh đẹp kia, thật không khác gì hai hạt châu long lanh toả
sáng, thật quá thu hút….
Qua một lúc thấy Liên Kiều không có phản ứng cô liền chủ động bước đến,
nhẹ giọng nói: “Thì ra em là Liên Kiều, em biết không, em là cô gái đầu
tiên mà Ngạn Tước luôn miệng nhắc đến đó!”
Giọng nói dịu dàng bên tai khiến Liên Kiều cảm thấy vô cùng ấm áp, thấy
cô đến gần mình sau đó bàn tay nhỏ nhắn của Liên Kiều đã bị cô nắm chặt
lấy.
Kỳ Hinh không biết cô gái này đang sững sờ nhìn cái gì, chỉ cảm thấy cô
gái trước mặt quá đáng yêu mà lại còn vô cùng xinh đẹp nữa.
Tin rằng chỉ có cô gái đáng yêu như vậy mới có thể thu phục trái tim của Hoàng Phủ Ngạn Tước thôi.
“Kỳ Hinh….”
Một lúc sau Liên Kiều mới thì thào cất lời, lại giống như một em bé,
nũng nịu ôm lấy cô, “Kỳ Hinh, chị thật đẹp, em thật thích chị….”
Thấy một màn này, Lăng Thiếu Đường giật bắn mình, hắn kéo mạnh cánh tay
của Hoàng Phủ Ngạn Tước, thấp giọng hỏi: “Này, người phụ nữ của cậu chắc không phải…. ngay cả con gái cũng thích chứ?”
Hoàng Phủ Ngạn Tước nhướng mày, “Trước giờ mình không biết thì ra trí tưởng tượng của cậu lại phong phú như vậy!”
“Mình trước giờ cũng không biết cậu và Thiên Dục lại có cùng sở thích ***!” Lăng Thiếu Đường trào phúng nói.
“Thiếu Đường, cậu đừng có đắc ý vội, tối nay cậu giữ sức tự lo cho mình còn hay hơn!” Hoàng Phủ Ngạn Tước cười quỷ dị.
“Ý cậu là sao?” Lăng Thiếu Đường nghe hắn nói vậy, trong lòng không khỏi nổi lên một hồi chuông cảnh báo.
“Ha ha….” Bàn tay to của Hoàng Phủ Ngạn Tước đặt lên vai bạn tốt khẽ vỗ vài cái, giọng đồng tình nói: “Từ từ sẽ hiểu thôi!”