Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 249 : Tham gia dạ tiệc (5)

Ngày đăng: 17:45 19/04/20


Liên Kiều cười càng ngọt, ‘Chuyện em muốn nói rất đơn giản, em biết Lăng Thiếu Đường rất thương chị cho nên lời chị nói hắn nhất định sẽ nghe,

phải không?’



Kỳ Hinh ngượng ngùng cười cười.



‘Kỳ Hinh, bây giờ chỉ có chị có thể giúp được em thôi đó, Lăng Thiếu Đường nhà chị bắt nạt em nha!’



Liên Kiều thấy cô ngượng ngùng, trong lòng càng đắc ý, vội vàng lên tiếng tố cáo.



Kỳ Hinh bị lời của cô hù đến giật cả mình, ‘Em nói Thiếu Đường bắt nạt em? Hắn đã làm gì chứ?’



Liên Kiều đảo mắt về phía Lăng Thiếu Đường, trong ánh mắt lóe lên một tia tinh nghịch.



Còn Lăng Thiếu Đường cách đó không xa bất giác thấy lạnh cả sống lưng … ‘



Kỳ Hinh, Lăng Thiếu Đường anh ấy nói chuyện không giữ lời!’ Liên Kiều

đau khổ tố cáo, ‘Rõ ràng anh ấy đã hứa sẽ dạy em cưỡi ngữa nhưng tới bây giờ cũng chưa thực hiện, hừm, chị nói có phải là anh ấy bắt nạt người

quá đáng không?’



Kỳ Hinh đột nhiên hiểu hết, thì ra cô nhóc nói là chuyện này, lúc đó

Hoàng Phủ Ngạn Tước vì đáp ứng điều kiện kết hôn của Liên Kiều mà tính

kế, nhờ sự giúp đỡ của mấy người bạn …



Nghĩ đến đây, cô cố gắng nén cười, nói: ‘Ồ, xem ra đúng là anh ấy nói không giữ lời rồi, thật quá đáng mà!’



‘Cho nên …’ Liên Kiều cười vui vẻ vừa níu tay Kỳ Hinh vừa nũng nịu nói:

‘Chị phải đứng về phía em nha, bắt Lăng Thiếu Đường dạy em cưỡi ngựa cho đến khi em học được mới thôi. Nếu như anh ấy không nghe lời, vậy chị….

ừm, chị phạt anh ấy quỳ gối hoặc ra vườn nhổ cỏ, có được không?”



“Ừ!” Kỳ Hinh rốt cuộc nhịn không nổi nữa, bật cười, “Đây xem ra cũng là một cách hay!”



Hai cô gái cùng cười thật gian xảo. Sau đó…..
“Tại sao?” Lăng Thiếu Đường kỳ quái kêu lên, còn có quy định này nữa sao?



“Anh thật ngốc nha, Liên Kiều là tên của em mà! Anh nói chuyện với người ta đương nhiên là phải kêu tên người ta rồi!” Liên Kiều ném cho hắn một ánh mắt ‘Anh thật ngu ngốc!’.



“Nhưng anh gọi em là nha đầu cũng đâu có sai!” Lăng Thiếu Đường ngược lại rất nhẫn nại đấu khẩu với cô.



“Đương nhiên là sai rồi!” Liên Kiều trừng hắn một cái, “Anh lại không phải là Ngạn Tước, anh không được gọi em là nha đầu!”



“Ồ….” Lăng Thiếu Đường cười tà mỵ, “Thì ra là như thế, nữ sinh ngoại tộc câu nói này không sai chút nào, Ngạn Tước, thấy chưa, toàn bộ tâm tư

của cô ấy đều đặt trên người cậu rồi!”



Hoàng Phủ Ngạn Tước cũng không ngờ Liên Kiều sẽ nói như vậy, trong lòng

vừa ngọt ngào vừa ấm áp, hắn không nói gì nhưng khoé môi câu lên một nụ

cười thoả mãn.



“Này, Lăng Thiếu Đường, anh đừng chuyển đề tài chứ, lúc nào thì dạy em

cưỡi ngựa đây? Nếu còn không cho em câu trả lời chính xác, đợi anh về

đến nhà sẽ thảm lắm đó!” Liên Kiều cười gian xảo.



Thấy ánh mắt sáng rỡ của cô, tính nghịch ngợm trong lòng hắn chợt trỗi dậy, hắn ngược lại muốn chọc cô gái trước mặt một hồi.



Từ đầu đến giờ hắn đã nghe nhiều về bản lĩnh chỉnh người của Liên Kiều,

chỉ là hôm nay gặp được tháy cô nhỏ nhắn yếu ớt, tin chắc cũng chẳng lợi hại như lời đồn đâu.



“Liên Kiều, em nói vậy là không đúng nha, Kỳ Hinh thương anh còn không kjip, làm sao nỡ bỏ mặc anh đây!”



“Thiếu Đường, anh thật đáng ghét!” Kỳ Hinh bị hắn nói xấu hổ đến đỏ cả mặt.



Liên Kiều cũng không gấp, cô thong dong hỏi: “Vậy là…. anh định nuốt lời phải không?”



Hắn dám thử xem! – Trong lòng cô tự nhủ.