Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 251 : Tham gia dạ tiệc (7)

Ngày đăng: 17:45 19/04/20


Khi Liên Kiều từ trong phòng vệ sinh bước ra, vẻ tinh nghịch trên mặt sớm

đã thay bằng vẻ lịch thiệp, khi một nhân viên phục vụ lướt qua cô, Liên

Kiều nhẹ nhấc tay cầm lấy một ly rượu đỏ.



Nhìn qua lớp thủy tinh, màu đỏ của rượu nhìn càng mê người, chất rượu

sóng sánh, mùi thơm ngào ngạt vừa ngửi cũng biết là rượu quý, nhưng bên

một phía này của chiếc ly thủy tinh, nụ cười của Liên Kiều càng trở nên

tà mị.



Cô đi thẳng về phía Lăng Thiếu Đường.



Trong những trường dạ tiệc như tối nay, oanh oanh yến yến tề tựu, thân

sĩ cùng thục nữ không ngừng khoe khoang vẻ lịch thiệp như một loại chuẩn mực để đánh giá, nhưng mà …



Theo tiếng vỡ thanh thúy của thủy tinh, đám người vốn hết sức lịch thiệp kia chợt trở nên hỗn loạn, sau đó là một tiếng kêu thất thanh của một

cô gái.



Lăng Thiếu Đường ngơ ngác nhìn một màn trước mắt, đôi ngươi vốn sắc bén

như chim ưng chợt trừng lớn, hắn nhìn về phía áo vest của mình, sau đó

nhìn chằm chằm về phía tác giả của tai họa kia.



‘Thiếu Đường, sao vậy?’ Đang cùng một chính khách thảo luận sự vụ gì đó, Hoàng Phủ Ngạn Tước thấy vậy liền tách đám đông đang hỗn loạn ra, tiến

đến.



Cách sau lưng hắn không xa là Kỳ Hinh.



‘Trời ơi, Thiếu Đường, áo của anh … có chuyện gì thế?’ Kỳ Hinh hốt hoảng kêu lên một tiếng.



‘Ngạn Tước, cậu đến thật đúng lúc, quản lý cho tốt người phụ nữ của cậu vào!’ Lăng Thiếu Đường tức đến sắp phát điên.



Áo vest của hắn bị rượu vang nhuộm ướt một mảng lớn.



Mà thủ phạm đang đứng trước mặt hắn, đầu cúi thấp đến khoog thể thấp hơn, không ai khác hơn là…. Liên Kiều.



Hoàng Phủ Ngạn Tước nhìn thấy liền hiểu ngay rốt cuộc là chuyện gì, hắn

cố kìm một tiếng cười, nhìn Liên Kiều nói: “Nha đầu, sao lại không cẩn

thận như vậy?”
“Đừng nghịch ngợm nữa!” Hoàng Phủ Ngạn Tước cảnh cáo một câu.



“Ai ya, em biết rồi!” Nói xong vội vàng chạy về phía lối nhỏ kia.



Hoàng Phủ Ngạn Tước vô lực lắc đầu cười, Kỳ Hinh thấy vậy rất hiếu kỳ hỏi hắn, “Ngạn Tước, anh sao vậy? Không có gì chứ?”



“A, không, không có gì!” Trong lòng hắn âm thầm nói thêm một câu, “Người có chuyện chắc là Lăng Thiếu Đường của em kìa!”



Thiếu Đường ơi….



***



Lăng Thiếu Đường vừa vào đến phòng vệ sinh, không do dự mà đi thẳng đến

vòi nước, cởi áo vest ra đặt ở một bên lavabo sau đó hìn về phía bình

nước rửa tay ở trước vòi nước.



Hắn đưa tay ấn vào bình nước rửa tay, hình như không có mùi thơm vốn có của xà phòng mà là…..



“A…” Lăng Thiếu Đường kinh hãi kếu lên một tiếng, trên gương mặt chợt mất đi vẻ điềm tĩnh vốn có.



Nhìn lại áo vest của mình, trên chiếc áo may bằng chất liệu cao cấp kia

bốc lên một làn khói mỏng, sau đó cả căn phòng thoang thoảng một mùi vị

vô cùng kích thích khứu giác!



Đáng chết!



Lăng Thiếu Đường trong lòng kinh hãi, hắn vội vàng mở nắp bình nước rửa

tay ra xem sau đó mới tức tối phát hiện ra trong đó vốn chẳng có xà

phòng gì mà là…. một loại acid.



Đáng chết!



Là ai làm chuyện này chứ? Bên trong bình xà phòng sao lại có acid được chứ?



Đang lúc mang một bụng tức tối đứng đó, Lăng Thiếu Đường chợt thấy cửa phòng vệ sinh bị ai đó chầm chậm đẩy ra….