Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 256 : Sóng gió trong dạ tiệc (3)

Ngày đăng: 17:45 19/04/20


‘Này An Địch Á tiểu thư, cô không sao chứ? Sao vẻ mặt lại khó coi đến

vậy?’ Liên Kiều cố tình kinh ngạc kêu to một tiếng, vẻ mặt đầy lo lắng.



An Địch Á quả thật sắp bị cô nhóc này chọc tức đến điên rồi …



‘Ngạn Tước …’



Cô lập tức xoay người nhìn về phía Hoàng Phủ Ngạn Tước, từ phẫn nộ biến thành ủy khuất, ‘Anh xem cô ta … ức hiếp người ta …’



Cô không tin người như Hoàng Phủ Ngạn Tước sao lại thích một cô nhóc như Liên Kiều được!



Hắn là đàn ông mà, đàn ông không phải thích những phụ nữ có thân hình bốc lửa như cô hay sao chứ?



Thực tế chứng minh đúng là như thế, cô và hắn đã từng có một lần vui vẻ, cho đến bây giờ cô vẫn nhớ từng giây từng phút từng sự khoái lạc mà hắn đem lại cho cô, nếu như hắn không thích cô, sao lại có thể tham lam

muốn cô hết lần này đến lần khác chứ?



Nào ngờ câu nói của An Địch Á còn chưa nói xong thì Liên Kiều đã tiến lên híp mắt cười, ‘Thật ngại quá, ông xã em vốn là sợ vợ!’



An Địch Á thấy mình sắp bị chọc tức chết rồi, cô nhìn về phía Hoàng Phủ Ngạn Tước …



‘Ngạn Tước …’



‘Vợ anh nói không sai đâu, anh đúng là sợ vợ mà!’



Hoàng Phủ Ngạn Tước chỉ tay vào trán mình vừa cười vừa nói, chẳng chút cố kỵ gì.



‘Anh… Các người …’ An Địch Á vừa xấu hổ vừa bực dọc, giận đến nỗi giẫm mạnh chân bỏ đi.



Lăng Thiếu Đường đứng cách đó không xa chứng kiến một màn này từ đầu đến cuối, trong lòng không khỏi thầm tán thưởng, ‘Thật không hổ là một

trong bốn người phụ nữ của tứ đại tài phiệt, vừa có thể thoải mái trút

giận mà vừa có thể giữ lại mặt mũi cho chồng mình, chiêu này thật

tuyệt!”



Kỳ Hinh đứng ở bên cạnh vừa cười vừa nói: “Đây gọi là biết giữ thể

diện, nào giống như đàn ông các anh, thích trêu hoa ghẹo nguyệt không
nào đâu ngờ….



“Em yêu à, em…. đang ghen sao?” Hoàng Phủ Ngạn Tước vươn tay ôm lấy cô,

trong lòng thật muốn hỏi rõ cảm giác của cô, nhân tiện dời đi chủ đề

kia.



Bởi vì ly rượu đó…. quả thật quá đáng sợ!



Nào ngờ Liên Kiều căn bản là không dễ bị lừa như vậy, bàn tay nhỏ nhắn vẫn áp lên ngực hắn, hung hăng bấu một cái….



“Đừng có lạc đề!”



“Hừ….”



Hoàng Phủ Ngạn Tước rầu rĩ hừm một tiếng, nha đầu này, lúc bình thường

thì yếu ớt như cành liễu, không ngờ lực tay không yếu chút nào.



“Thực ra…. Ly rượu đó là đặc biệt pha cho anh đó, để người phụ nữ ‘ngực

bự não teo’ kia uống một hớp chỉ là một sự trừng phạt nho nhỏ mà thôi,

với anh thì không dễ vậy đâu!”



Thân thể Liên Kiều mềm mại như kẹo bông dựa sát vào ngực hắn, tay chầm

chậm nhấc ly rượu lên nói, “Anh biết rượu này pha chế bằng gì không?”



Lòng Hoàng Phủ Ngạn Tước bất giác khẩn trương hẳn lên.



Liên Kiều ngẩng đầu lên nhìn hắn, “Ly rượu này nha, bên trong là hỗn hợp của một chút champagne, một chút rượu đỏ, một chút rượu trắng, ngoài ra còn có…. Em đặc biệt pha thêm một chút mù tạt cao cấp, anh đừng có sợ

vị của nó nồng quá bởi vì em còn cho thêm một chút pho mát nghiền, vì để ly rượu này có thêm chút màu sắc em còn cho thêm chút nước trái cây,

ừm, nguyên liệu chắc chỉ có chừng đó thôi….”



Hoàng Phủ Ngạn Tước gian nan nuốt một ngụm nước bọt, hắn thật khó tưởng

tượng uống xong ly rượu này, mình có còn mạng rời khỏi buổi tiệc này

không…..