Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 265 : Kế hoạch trả thù (2)

Ngày đăng: 17:45 19/04/20


Liên Kiều chợt hỏi, ‘Tiểu Ngưng, vậy còn anh hai em thì sao?’



‘Làm ơn đi, chị dâu. Những người này làm sao so được với anh hai chứ?

Anh hai là cực phẩm trong ngàn vạn người mới chọn được một người nha!’

Hoàng Phủ Ngưng vẻ mặt kiêu ngạo nói.



Liên Kiều bụm miệng cười, trong lòng cũng âm thầm kiêu ngạo.



Rất nhanh, cà phê đã được nhân viên phục vụ mang đến, mùi cà phê thơm ngào ngạt ngay lập tức ập vào mũi hai người.



‘Không ngờ cà phê của quán này lại đặc biệt như vậy, xem ra đây là món

tủ ở đây rồi!’ Liên Kiều thêm một chút sữa, nhấp một ngụm rồi lên tiếng

tán thưởng.



Hoàng Phủ Ngưng ngược lại chẳng có tâm trạng nào đi thưởng thức cà phê,

cô gấp gáp nói, ‘Liên Kiều, chúng ta nhanh lên đi, xem ra hai người kia

sẽ ngồi không lâu đâu!’



‘Ngồi yên đi, làm gì mà nhanh thế chứ, em xem …’ Liên Kiều chỉ về phía hai người.



Hoàng Phủ Ngưng nhìn qua thì thấy người đàn ông kia đang cầm một chiếc hộp tinh xảo đẩy về phía cô gái.



Trên mặt cô gái lúc này chỉ toàn là nét hạnh phúc mừng rỡ của một cô gái đang yêu, sau khi mở chiếc hộp, thấy bên trong là một sợi dây chuyền,

nét mặt càng lộ vẻ vui mừng.



‘Đang tặng quà kìa, xem ra không đi nhanh như vậy đâu!’ Liên Kiều nói với Hoàng Phủ Ngưng.



‘Tên đàn ông đáng ghét này!’



Hoàng Phủ Ngưng nhìn sợi dây chuyền trên tay cô gái kia, sắc mặt càng lúc càng khó coi.



‘Này, Tiểu Ngưng, sao vậy?’ Liên Kiều thấy vẻ mặt kỳ lạ của cô, quan tâm hỏi.



‘Sợi dây chuyền đó …’



Hoàng Phủ Ngưng tức giận đến nỗi ngón tay cũng run rẩy, nghiến răng

nghiến lợi nói: ‘Đó là món quà em từng tặng cho hắn, hắn lại đem nó tặng cho người phụ nữ khác!’


Hai người còn lại thì không phải nói làm gì, sản nghiệp chính cảu Cung

Quý Dương là quân hoả vũ khí, còn Lãnh Thiên Dục là người duy nhất trong tứ đại tài phiệt có hai thân phận, giá trị con người đương nhiên là

không thể ước lượng, hai người đó đối với sở thích của mình đương nhiên

là ra tay hết sức rộng rãi.



Những chuyện này Hoàng Phủ Ngưng sớm đã nhìn quen rồi.



Liên Kiều đương nhiên là không có hiểu biết nhiều như thế về tứ đại tài

phiệt, nghe Hoàng Phủ Ngưng hỏi vậy liền nói: “Chẳng lẽ em quên sao, nhà chị thuộc giới chính trị, ông nội nói có rất nhiều chuyện đều phải tự

kiềm chế!”



“Ồ, suýt nữa thì em quên, giới chính trị và giới kinh doanh tính chất vốn khác nhau!”



Hoàng Phủ Ngưng chợt hiểu ra: “Đúng là tất cả tình huống của vương thất

đều nằm dưới sự quan sát của công chúng, làm sao có thể làm việc chẳng

kiêng kị gì chứ!”



“Đúng vậy, cho nên chị cảm thấy mình cũng chỉ hơn người thường ở một cái thân phận mà thôi, những thứ khác không có gì khác biệt!” Liên Kiều thở dài một tiếng, nhún vai nói.



Hoàng Phủ Ngưng ngạc nhiên kêu lên một tiếng, “Liên Kiều, chị đúng là

sống trong phúc mà không biết phúc nha, chẳng lẽ chị không biết có bao

nhiêu người muốn có thân phận như chị hay không? Thân phận hoàng thất

vĩnh viễn là một biểu tượng cao quý, là biểu tượng chí cao, cho dù có

tốn bao nhiều tiền cũng không mua nổi đâu!”



Liên Kiều suy nghĩ một lúc lâu, ánh mắt chợt ảm đạm: “Tiểu Ngưng, vậy em nói…. Ngạn Tước kết hôn với chị chẳng lẽ là vì thân phận của chị sao?”



“Haizzzzz, chị nghĩ nhiều quá rồi, người của tứ đại tài phiệt làm sao

giống chứ, tứ đại tài phiệt cũng không phải là xí nghiệp kinh doanh bình thường mà bởi vì bối cảnh phức tạp mới khiến cho người của nhiều tầng

lớp khác nhau muốn tiếp cận!”



Hoàng Phủ Ngưng ngừng lại một chút như chờ Liên Kiều tiêu hoá hết rồi

mới nói tiếp, “Em thì nghĩ rất đơn giản, sở dĩ anh hai muốn kết hôn với

chị hoàn toàn là vì…..”



Cô cố ý nói đến điểm then chốt thì ngừng lại.