Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 267 : Kế hoạch trả thù (4)

Ngày đăng: 17:45 19/04/20


Liên Kiều là hội viên chính thức của hội quán Mint, đây là do Hoàng Phủ

Ngạn Tước làm thủ tục cho cô để cô có thể đến ăn món kem ưa thích của

mình lúc nào cũng được, không ngờ hôm nay lại có đất dụng võ.



Vừa vào đến hội quán, tiếng đàn violon thanh nhã thoát tục đã du dương

bên tai, Liên Kiều hiên ngang đi trước dẫn đường còn tên đàn ông đó thì

dè dặt cẩn trọng bước theo sau, hết nhìn đông lại nhìn tây, nét mặt cực

kỳ hào hứng.



‘Liên Kiều tiểu thư, xin chào!’ Nhân viên phục vụ trong hội quán đã tiến đến, cung kính cúi chào, ‘Xin hỏi vị này là …’



Liên Kiều xoay người lại, nhìn tên đàn ông đi phía sau một cái rồi hỏi: ‘À, đúng rồi, anh tên gì?’



‘Alvin!’ Tên kia vội vàng đáp lời.



Liên Kiều gật đầu nhìn về phía nhân viên phục vụ, ‘Anh ta tên là Alvin, giúp anh ta làm một thẻ hội viên tạm thời vậy!’



‘Được ạ!’ Nhân viên phục vụ đã được huấn luyện kỹ càng chuyên nghiệp hỏi những thông tin có liên quan đến Alvin rồi lễ phép cúi chào bước đi xử

lý.



Chọn một chỗ ngồi gần cửa sổ, từ trên cao nhìn xuống một góc thành phố

náo nhiệt ở bên dưới, ở trên này tầm mắt không bị hạn chế, có thể nhìn

được bao xa thì nhìn bao xa.



‘Hoàn cảnh ở đây thật không tệ!’ Alvin sau khi ngồi xuống, ánh mắt hân hoan hết nhìn đông lại nhìn tây.



Liên Kiều chỉ chọn một thức uống đơn giản, sau đó nhìn Alvin, đôi mắt màu tím đảo nhanh một vòng …



‘Alvin à, anh thật là người tốt, không ngờ lúc tôi thất tình lại gặp được người đàn ông tốt như anh!”



Alvin nghe câu này, cười nói: “Theo như tôi thấy, là tên đàn ông đó

không có mắt nhìn, cô là một cô gái tốt như vậy mà lại bỏ rơi!”



“Ồ, anh thấy tôi tốt thật sao?” Liên Kiều nghe câu này, nụ cười trên môi càng có thêm một phần giảo hoạt, “Anh nói thử xem, tôi tốt ở đâu?”
không?”



Nói xong cô chỉ vào đôi mắt mình.



“Aaaaaa…..” Alvin kích động đứng phắt dậy, sau đó như phát giác mình có chút thất thố liền vội vàng ngồi xuống….



“Cô thật sự là cháu của Hoa Đô lão nhân?”



Nếu như chuyện này là thật, vậy hắn thật sự là nhặt được vàng rồi!



Liên Kiều nhún vai, “Tôi đâu có cần giả mạo thân phận làm gì!”



Mắt Alvin sáng rực, nét mặt hết sức hưng phấn, “Tôi biết mà, cô nhìn hoàn toàn không giống những cô gái bình thường khác.”



“Để anh biết thân phận của tôi thì được, nhưng anh đừng có lớn tiếng như vậy!” Liên Kiều nũng nịu nói.



“Đương nhiên rồi!”



Alvin vội trả lời, sau đó đôi mắt đảo một vòng, lớn mật nắm lấy tay cô

nói, “Thực ra vừa nhìn thấy em lần đầu tiên anh đã biết em là người con

gái mà anh muốn tìm, nếu như em không chê anh xuất thân bình dân, hãy để anh chăm sóc em cả đời, được không?”



“Thực ra thân phận chỉ là thứ yếu thôi, quan trọng nhất chính là con

người anh, anh thật lòng muốn chăm sóc em sao?” Liên Kiều cố nhịn nỗi

chán ghét trong lòng, hỏi lại.



Trời ạ, cũng là bị đàn ông nắm tay nhưng sao lúc Ngạn Tước nắm tay mình, mình liền cảm thấy rất hạnh phúc rất thoải mái, còn tên đàn ông này….

nếu như không phải là vì Hoàng Phủ Ngưng, cô nhất định một chưởng đánh

cho hắn thành đầu heo luôn.



“Đương nhiên đương nhiên! Chỉ cần em chịu cho anh cơ hội!” Đương nhiên

Alvin không biết trong lòng Liên Kiều đang nghĩ gì, tưởng rằng cô im

lặng là đồng ý, trong lòng không khỏi vui mừng rộn rã.