Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ
Chương 44 :
Ngày đăng: 17:42 19/04/20
Edit: Nguyensenck52
Beta: Min Ngốc
Hongkhong, biệt thự trên núi.
Ánh nắng tản ra qua các tán cây xanh bao phủ toàn bộ biệt thự hòa nhoáng…..ở Hongkhong, khu biệt thự trên lưng chừng núi này luôn là nơi người giàu sinh sống, cũng tượng trưng cho những người có địa vị lớn trong xã hội, xuyên qua khu vực cấm ngay cả nhân viên cũng không được đi vào, không khó nhìn thấy một dãy nóc nhà tĩnh mịch, mái ngói màu hồng dưới ánh mặt trời phản chiếu hình ảnh bắt mắt.
“Hoàng Phủ!”
Nơi này là biệt thự tư nhân của Hoàng Phủ Ngạn Tước, cũng là nơi mà mỗi lần hắn trở về HongKong công tác đều nghỉ ở đây, biệt thự này có tên trùng với tên của biệt thự của tổ tiên tại Mỹ của hắn.
“Hoàng Phủ” tức tiếng Hán tự, tổ tiên của gia tộc Hoàng Phủ nổi tiếng mang tư tưởng truyền thống Trung Hoa, hơn nữa cũng có quyền uy của Vương tộc không thể bỏ qua.
“Hoàng Phủ” ở Hongkhong cổ điển hơn mang khí chất Á Đông hơn so với “Hoàng Phủ” ở Mỹ, vừa lãng mạn vừa trang nghiêm, nhà cao cửa rộng hài hòa với cửa chính rộng lớn, cửa sổ hình vòm , mỗi lối đi đủ toát ra hơi thở cổ xưa.
Còn chưa tới buổi trưa, hệ thống lò sưởi, bộ ghế sô pha mang phong cách cổ điển Châu Âu, màu sắc sâu cạn hài hòa, cùng với những hình ảnh trải dài trong căn biệt thự, bày ra khí chất ung dung, mỗi phòng đều hết sức xa hoa. (Chỗ này chém!)
Phòng họp rộng lớn nằm chính giữa tầng cao nhất của công ty, bọn họ mỗi người một thân giày ra, Tây trang ngồi ở hai bên bàn hội nghị, không khí hội nghị yên lặng mà trang trọng làm bọn họ không dám có nửa điểm sai sót.
Một màn này hoàn toàn lọt vào mắt Hoàng Phủ Ngạn Tước, anh không nhịn được hơi nhếch môi, đôi chân ngọc ngà cùng bóng dáng kia khiến hắn không quay đầu đi được, quanh quẩn dị thường, mà cô, khuôn mặt thanh thuần nhỏ nhắn dưới ánh mặt trời trông quá mê người, giống đóa hoa nhỏ mê hoặc khiến cho người ta yêu mến.
Hoàng Phủ Ngạn Tước tâm một hồi xúc động, tựa như vài tia nhỏ khẽ xẹt qua tâm anh, không biết tại sao, hắn đột nhiên cảm thấy toàn bộ phòng họp giống như một cái nhà giam, không khí thật sự ngột ngạt.
“Đi!”
Anh mở miệng, sau đó lập tức xoay người, thân hình cao lớn che khuất hơn nửa cái cửa tiến vào ánh mặt trời_______
“Hoàng Phủ tiên sinh!” trưởng phòng Tề khẩn trương nuốt một hơi, trời ạ, ngàn vạn lần không cần ghét bỏ hắn làm việc không tốt, có trời biết hắn chính là cẩn trọng, nếu mà bị sa thải như vậy, vợ cùng con hắn ai nuôi đây……
Hoàng Phủ Ngạn Tước tầm mắt đảo qua một lượt, khuôn mặt khẩn trương nói:”Hôm nay hội nghị tới đây dừng, ngày mai kêu thư kí đem báo cáo tới phòng làm việc của tôi!”
“Vâng, Hoàng Phủ tiên sinh!”
Tất cả mọi người lúc này mới thả lỏng một chút, trên mặt như là được phán là vô tội một dạng, mọi người tự động đứng dậy rời đi.
Hoàng Phủ Ngạn Tước lại đem ánh mắt chuyển đến bể bơi, rơi vào bên người cái nha đầu kia, nhìn nhìn, ánh mắt ôn hòa dần chuyển hóa mà chính bản thân anh cũng không phát hiện ra.