Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ
Chương 94 :
Ngày đăng: 17:42 19/04/20
Hoàng Phủ Ngạn Thương vẫn luôn chú ý tới vẻ mặt của cô, nên dễ dàng phát hiện ra điểm này, anh thân thiết hỏi: “ Thế nào? Có tình huống gì phát sinh không?”
Mặc Di Nhiễm Dung nghe anh hỏi vậy, nhất thời cảm thấy có chút xấu hổ.
Hoàng Phủ Ngạn Thương thấy thế, càng thấy kì quái, anh không có thúc giục cô, mà là đang kiên nhẫn chờ cô nói với mình.
Một lúc lâu sau, Mặc Di Nhiễm Dung mới chậm rãi mở miệng, lời nói không khó hiểu mà vô cùng xác thực…
"Ách, kỳ thật... Kỳ thật cũng không có gì, chỉ là… chỉ là …. Chỉ là ít lâu sau sẽ sẽ phát sinh chuyện mà năng lực của tôi không có khả năng khống chế được…”
Nói xong, cô cắn môi, hàm răng trắng ngần như hạt Trân châu cùng cánh môi đỏ mọng như cánh hoa, khiến Hoàng Phủ Ngạn Thương có loại xúc động muốn hôn lên đôi môi ấy.
Anh có chút không kìm lòng , vươn bàn tay ra, nhẹ nhàng kéo bàn tay nhỏ bé của cô, không khó để nhận thấy cô đang hơi chùn người lại, nhưng anh cũng không buông cô ra…
"Nhiễm Dung, có chuyện gì nhất định phải nói với tôi, biết không? Chính em cũng đã nói, có thể làm bạn thực sự quả thực rất khó, chúng ta đã tiếp xúc với nhau lâu như vậy cũng được tính là bạn, tôi hi vọng em không giấu tôi điều gì, được không?”
Mặc Di NhiễmDung ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt có một tia dao động, nhưng ngay sau đó, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh nhã liền ửng hồng…
"Kỳ thật cũng không có gì đâu, chỉ vì trên mặt lá bài này không chỉ hiển thị tình huống của đối phương mà còn dám chỉ sự phát triển của một sự việc.”
"Chẳng lẽ em sẽ gặp nguy hiểm?” sắc mặt Hoàng Phủ Ngạn Thương trở nên ngưng trọng, anh vội vàng hỏi.
Mặc Di Nhiễm Dung nhẹ nhàng gật đầu, nở nụ cười ngây ngô…
"Không, anh hiểu lầm rồi, lá bài ám chỉ, tôi sắp có một đoạn tình duyên mới…”
Nói tới đây, cô dừng lại, bộ dạng ngây thơ không biết gì, từ nhỏ tới lớn, cô vẫn quen lẻ bóng một mình, tình yêu, con gái tuổi này hẳn là đã từng trải qua, cô lại chưa từng có.
Mặc Di nhiễm dung cũng nhìn Hoàng Phủ Ngạn Thương, nhưng càng nhìn lại càng không đoán ra được ý tứ trong lời nói của anh.
"Nhiễm dung —— "
Anh giơ bàn tay to lên, khẽ vuốt ve hai má cô, cô gái này là người anh yêu tha thiết, cho nên bất luận thế nào anh cũng không cho phép cô trốn tránh.
( Vãi làm gì mà đã tha thiết)
Nếu cô không rõ, không sao cả, vậy anh liền trực tiếp làm rõ tâm ý chính mình, khiến cô trở thành người phụ nữ của mình.
Mặc Di kinh ngạc nhìn Hoàng Phủ Ngạn Thương, gương mặt trở nên nóng lên, theo bản năng cô khẽ cuộn thân mình lại.
Bàn tay to của Hoàng Phủ ngạn Thương trượt xuống bả vai cô, tựa hồ không để ý xem cô có lo lắng gì , môi mỏng hé mở: “ Nhiễm Dung, tuy rằng tôi với em quen nhau chưa lâu, nhưng mà tôi nghĩ tôi …”
Đang định nói điểm mấu chốt, điện thoại di động bên người lại vang lên, liên tiếp từng hồi, tựa hồ nếu như không có người tiếp sẽ tiếp tục gọi.
Đáng chết!
Trong lòng Hoàng Phủ ngạn Thương âm thầm mắng , ai a, người nào không có mắt như vậy, đúng lúc này lại gọi tới.
Có chút không tình nguyện, anh giật lấy điện thoại, sắc mặt trong chớp mắt liền dịu lại, nhận điện thoại…
“ Em nói này đại ca, anh gọi tới thật là đúng lúc.” Anh nghiến răng nghiến lợi nói.
"Ha ha —— "
Hoàng Phủ Ngạn tước nghe thấy vậy, nói: “ Nghe nói cậu đã tới Hongkong, lúc nào thì tới chỗ anh?”
“ tới chứ, đương nhiên muốn gặp anh.”
Hoàng Phủ ngạn Thương liếc mắt nhìn mặc Di Nhiễm Dung lặng lẽ thu hồi bài lại, cười như không cười nói với người bên kia: “ Nếu không phải anh lấy thân phận là anh cả, nhất định em sẽ cầm giao giải phẫu đi vào phòng làm việc của anh.”
“ Gì? Nghe miệng cậu nói xem chừng tôi đắc tội gì cậu hả?” Hoàng Phủ ngạn tước cười vô cùng vui vẻ.