Tứ Ngược Hàn Ngu

Chương 11 : 1 chi hồng hạnh xuất tường (ngoại tình)

Ngày đăng: 00:01 23/03/20

Chương 11: 1 chi hồng hạnh xuất tường (ngoại tình)
Han Ga-in là bị đánh thức bởi một trận tiếng vang kỳ quái cùng chấn động của giường nhỏ. Tửu lượng của nàng không khá, hôm nay lại uống đến đặc biệt hung, cho tới bây giờ tỉnh lại vẫn là mơ mơ màng màng, trong bụng còn có chút dời sông lấp biển, chếnh choáng căn bản không có tán rõ ràng. Mở ra con mắt mê mê mang mang, trong thoáng chốc giống như trông thấy bên người có người đang làm một loại vận động nào đó nghe nhiều nên quen giữa vợ chồng...
Sau đó con mắt của Han Ga-in càng mở càng lớn, đột nhiên hoảng sợ một tay bịt miệng của mình.
Nàng nhìn thấy Kim Tae-hee tỷ tỷ, người xưa nay lấy cao quý cùng ưu nhã nổi tiếng Châu Á, giờ phút này đang kiều mị nằm ở dưới thân một người đàn ông, hai chân còn quấn eo người đàn ông, không cố kỵ chút nào, nghênh hợp đàn ông cuồng dã xung kích.
Dáng người của người đàn ông rất cường tráng, không phải loại vận động viên thể hình đầy cơ bắp kia, mà là tiêu chuẩn cân đối, đường cong trôi chảy, tại thời điểm phát động chạy nước rút, cơ bắp giữa ngực bụng rõ ràng trật tự mười phần gợi cảm, kia bắn vọt lộ ra càng thêm săn chắc và mạnh mẽ, từng bước từng cái đâm vào trong đại não còn bị cồn tê liệt đến mơ mơ màng màng của Han Ga-in.
Han Ga-in trong đầu đầy bột nhão, muốn gọi, lại không dám, muốn chạy, lại toàn thân bất lực. Nhắm mắt lại, đầy lỗ tai đều là âm thanh kiều mỵ của Kim Tae-hee cùng hơi thở nặng nề của đàn ông, càng làm cho lòng người loạn như tê dại. Loại tâm linh xung kích này trước đây chưa từng thấy, bị mở rộng bởi cồn còn sót lại, Han Ga-in cảm thấy hô hấp của mình cũng biến thành có chút gấp rút, trong lòng có một loại tê dại dị thường đang dần lan rộng.
Người đàn ông nhìn rất quen mắt, chính là người đã thấy tối qua, nói là họ Ahn, cùng tên với lão công của mình... Tae-hee Unnie quả nhiên cùng hắn là loại quan hệ này... Bất quá hắn vì cái gì ở chỗ này? Nơi đây lại là chỗ nào? Han Ga-in đầy trong đầu cũng là động tác mạnh mẽ của nam nhân cùng phong cách mềm mại đáng yêu và quyến rũ tận xương của Kim Tae-hee, còn sót lại dung lượng não hiển nhiên đã không đủ để suy nghĩ những vấn đề phức tạp như vậy.
Bỗng nhiên bên tai truyền đến một tiếng hét, Han Ga-in không tự chủ được nhìn lại, chỉ thấy Kim Tae-hee toàn thân co quắp một trận, xụi lơ xuống, mà nam nhân thế mà chưa thỏa mãn, y nguyên tiếp tục di chuyển. Kim Tae-hee có chút bất đắc dĩ, chỉ có thể vô lực nghênh hợp, gương mặt xinh đẹp có chút lệch ra, sau đó cặp con mắt ẩn chứa xuân thủy kia liền cùng Han Ga-in chập vào nhau.
Kim Tae-hee con ngươi co rụt lại, chậm rãi há to miệng.
Ahn Jung-hoon phát hiện ra sự bất thường của Kim Tae-hee, cũng thuận ánh mắt nhìn lại, nhìn thấy đôi mắt đẹp của Han Ga-in mê mang chớp, đầu tiên là sững sờ, sau đó con mắt dần dần híp lại.
Ahn Jung-hoon từ trước đến nay không phải chính nhân quân tử, rượu cồn thôi động cùng bầu không khí kiều diễm, tăng thêm toàn bộ hành trình bị đứng xem loại dị thường kích thích này, còn có ý nghĩ chưởng khống cùng khinh thị đối với nghệ nhân ở sâu trong nội tâm, kích thích mạnh mẽ cái ác ma bị đè nén hơn mấy năm trong lòng của hắn kia. Kim Tae-hee đột nhiên quay đầu nhìn hắn, nàng phát hiện cây đồ vật kia của đàn ông trong cơ thể vậy mà so vừa rồi càng cứng rắn hơn!
Sau đó cứng rắn rời khỏi trong cơ thể nàng.
Han Ga-in hoảng sợ phát hiện, người đàn ông chẳng biết lúc nào rời khỏi thân thể Kim Tae-hee, nàng chưa kịp phản ứng, liền bị người chăm chú đè lại, đè ép xuống.
Bờ môi ấm áp người đàn ông rất nhanh che đi đôi môi khô khốc của nàng, Han Ga-in thoáng như điện giật, hoảng sợ mở to hai mắt, trong lòng trống rỗng. Thẳng đến cảm giác trên thân mát lạnh, áo sơmi bị một người đàn ông thô bạo giật ra, một bàn tay to duỗi vào bên trong nịt ngực màu trắng của nàng bắt đầu nhào nặn, Han Ga-in lúc này mới đột nhiên giật mình đây là đang làm gì, vội vàng quay mặt đi, hai cánh tay nhỏ nhắn đẩy tại trên bờ vai người đàn ông, hi vọng đẩy hắn ra.
Dưới dục vọng ngập trời của người đàn ông, Han Ga-in phản kháng là rất bất lực. Ahn Jung-hoon liền nắm lấy hai cái tay nhỏ của nàng đặt tại đầu giường, tay phải khều một cái, lót ngực liền dễ dàng thoát ly xuống tới, lộ ra dãy núi trắng như tuyết, đẹp không sao tả xiết. Ahn Jung-hoon con mắt đỏ hơn, một tay khẽ vuốt, cúi đầu liếm láp. Han Ga-in kịch liệt vặn vẹo giãy dụa, lại phát hiện toàn thân mình không có một chút khí lực, cái này giãy dụa đều lộ ra giống như trêu chọc, thế là nhìn về phía Kim Tae-hee xin giúp đỡ, hi vọng vị Unnie này có thể giúp đỡ thứ gì.
Kim Tae-hee trợn mắt há hốc mồm mà nhìn hồi lâu, khi nhận được ánh mắt của Han Ga-in nhờ giúp đỡ, mới có hơi lấy lại tinh thần, bất đắc dĩ cười cười, chậm rãi bò tới, trong ánh mắt không thể tin của Han Ga-in, hôn lên môi của nàng.
Han Ga-in như bị sét đánh, bị Kim Tae-hee như thế thoáng cái, lòng phòng ngự vốn là yếu ớt của nàng cơ hồ bị phá hủy hầu như không còn!
Ngực truyền đến từng đợt tê dại khoái cảm, khoái cảm toàn tuyến kéo dài, bàn tay người đàn ông đã bắt đầu di chuyển xuống dưới, Han Ga-in toàn thân kéo căng, da thịt đều đã hiện ra hồng hào. Nam nhân cường thế cùng Kim Tae-hee đồng lõa để cho nàng cảm thấy có một số việc tựa hồ đã không cách nào kháng cự, Han Ga-in trong lòng hoảng hốt lướt qua khuôn mặt quyết tuyệt lạnh lùng kia của trượng phu, một cỗ trả thù khoái cảm xông lên đầu, trong lòng Han Ga-in thật giống như có thứ gì ngay tại phá kén mà ra, kịch liệt thở hổn hển mấy cái, rốt cục chậm rãi trầm tĩnh lại, không giãy dụa nữa.
Là xúc động sinh lý lúc vừa rồi đứng ngoài quan sát đưa tới? Là trả thù chồng? Là bản thân phóng túng dưới áp lực của Lee Jae-hyeon? Vẫn là cồn còn sót lại tê dại đầu óc của mình? Hoặc là cú sốc tâm lý do Kim Tae-hee đồng lõa? Han Ga-in không thể phân biệt, cũng không muốn đi phân biệt, thân thể truyền tới kịch liệt khoái cảm, để cho nàng tạm thời mất khả năng suy nghĩ.
Người đàn ông thuần thục giật xuống chướng ngại vật cuối cùng bên dưới nàng, không có một giây dừng lại, cứng rắn nóng rực dễ dàng xuyên qua thân thể vốn đã lầy lội của nàng. Han Ga-in toàn thân run lên, một viên nước mắt trong suốt từ khóe mắt trượt xuống, tâm linh lại tại giờ phút này bình tĩnh lại.
Người đàn ông bắt đầu cường hoành rong ruổi, Han Ga-in mới đầu còn cắn chặt môi dưới không để cho mình la lên, nhưng là rất nhanh liền bị phá hủy trong vô vọng, Ahn Jung-hoon để cho nàng lần thứ nhất biết nam nhân cường đại hữu lực, cùng phong cách chiến đấu thường ngày của trượng phu loại ba đến hai lần xuống giải quyết kia hoàn toàn là cách biệt một trời một vực, kịch liệt khoái cảm thiêu đốt mỗi một tấc thần kinh của nàng, rốt cục nhịn không được bắt đầu. Trông thấy gương mặt đỏ bừng cùng ánh mắt như nước long lanh của Kim Tae-hee bên cạnh, Han Ga-in phảng phất nhìn thấy bộ dáng bây giờ của mình, phá vỡ cấm kỵ khoái cảm kia trong lòng càng thêm mãnh liệt, chợt cắn răng một cái, thế mà bắt đầu chủ động nghênh hợp.
Không biết là vợ người khác mang đến kiểu kích thích khác, vẫn là bởi vì Kim Tae-hee ở một bên xem cuộc chiến, Ahn Jung-hoon cảm thấy mình cũng là dũng mãnh trước đó chưa từng có, một trận chiến này trọn vẹn kéo dài đến sắc trời sáng rõ, Han Ga-in dưới người đã sớm xụi lơ như bùn, Ahn Jung-hoon còn cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn. Quay đầu trông thấy Kim Tae-hee cắn môi biểu lộ có chút ghen tỵ, thế là cười cười, lại đứng lên đè nàng lại, cuối cùng đem tinh hoa trút xuống vào cơ thể của Kim Tae-hee, ba người đều kịch liệt thở phì phò ngã xuống giường không nhúc nhích.
Kim Tae-hee chiếm cứ lấy bả vai bên trái của hắn, Han Ga-in chiếm bên phải, hai nữ nhân cách lồng ngực người đàn ông nhìn nhau, sắc mặt đều có chút đỏ lên. Han Ga-in cắn môi nhẹ nhàng nói: "Unnie, ngươi không có cái gì muốn giải thích với ta sao?"
Kim Tae-hee cười cười: "Dù sao ngươi chạy không thoát."
Han Ga-in có chút bất đắc dĩ: "Bây giờ có thể để cho ta biết, người đàn ông lên giường với ta rốt cuộc là người nào không?"
Kim Tae-hee bỗng nhiên lộ ra một cái nụ cười rất phúc hắc: "Thật tốt a, đều gọi Jung-hoon, rên rỉ đều không cần đổi giọng, không cần phải lo lắng gọi sai."
Han Ga-in mở to hai mắt, vừa tức vừa gấp, kìm nén đến nói không ra lời. Ahn Jung-hoon dở khóc dở cười, một bàn tay vỗ nhẹ Kim Tae-hee, nói: "Không nên khi dễ người."
Kim Tae-hee lườm hắn một cái: "Liền bảo vệ nàng? Thật sự là chỉ thấy người mới cười, cái nào nghe người cũ khóc..."
Ahn Jung-hoon thở dài: "Ngươi biết, trong lòng ta, ngươi luôn khác biệt với những người khác."
Kim Tae-hee trừng mắt nhìn, đem đầu chôn vào lồng ngực của hắn, không nói thêm gì nữa.
Ahn Jung-hoon lại nói: "Lần này là ta xung động, Ga-in cần ta làm những gì, cứ mở miệng."
Han Ga-in trầm mặc nửa ngày, mới nói: "Một cây làm chẳng nên non. Ngươi không cần trả ra cái gì."
Ahn Jung-hoon gật đầu một cái, nói: "Nghe nói có người đang đối phó ngươi?"
Han Ga-in dừng một chút, lộ ra một nụ cười mỉa mai: "Là Lee Jae-hyeon." Nói ra cái tên này, Han Ga-in nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Ahn Jung-hoon, hi vọng từ đó nhìn ra cái gì. Là hoảng sợ? Là lo sợ không yên? Vẫn là không ngừng bận rộn muốn cùng nàng phân rõ giới hạn?
Ahn Jung-hoon chỉ là nhàn nhạt "A " một tiếng, sau đó nhô tay ra, từ đầu giường cầm điện thoại di động lên bấm số.
Điện thoại rất nhanh được kết nối, đối diện truyền tới một thanh âm quen thuộc: "Aigu, lại là Jung-hoon a, hiện tại cũng là một thần tượng anh hùng dân tộc, làm sao có rảnh sớm như vậy cho thúc thúc gọi điện thoại?"
Thanh âm này, cùng cái ngữ khí không bình thường này, để cho sắc mặt của Han Ga-in trở nên rất đặc sắc. Nàng chưa bao giờ nghĩ, cái người cao cao tại thượng kia, sẽ dùng loại thái độ thân thiết nhiệt tình đến cơ hồ dối trá này cùng một người trẻ tuổi đối thoại.
Ahn Jung-hoon chỉ là cười cười, nói ra: "Jae-hyeon thúc buổi sáng tốt lành, khả năng quấy rầy Jae-hyeon thúc dùng cơm. Tiểu chất lần này quả thật có chút sự tình muốn Jae-hyeon thúc giúp một chút."
Đối diện sảng lãng cười lên: "Lời nói này, Jung-hoon muốn cái gì, cứ mở miệng."
Ahn Jung-hoon thản nhiên nói: "Jae-hyeon thúc có thể hay không giơ cao đánh khẽ, tha cho Han Ga-in một lần, tiểu chất vô cùng cảm kích."
Đối diện trầm mặc mấy giây, sau đó cười ha ha nói: "Nếu là wuli Jung-hoon mở miệng, cái kia còn có thể có vấn đề gì? Như vậy đi, để ta chào hỏi với MBC bên kia, hôm nay liền để cho Yeon Jung-hoon vào đoàn làm phim, ngươi thấy thế nào?"
Ahn Jung-hoon cười nói: "Vậy thì cám ơn thúc thúc, hôm nào mời cả nhà thúc thúc ăn cơm."
Đối diện cười nói: "Vậy đã nói rồi a, nhà ta hai thằng nhãi con không biết sẽ cao hứng đến mức nào, bọn hắn nhưng đều là fan hâm mộ của Jung-hoon."
Ahn Jung-hoon khách sáo hai câu, cúp điện thoại, khẽ cười khẩy ở khóe miệng. Lee Jae-hyeon nhiều năm như vậy chấp niệm, thực sẽ như thế không có chút nào lưu luyến? Sợ là chưa hẳn. Sau này không thiếu được cần phải chú ý nhiều hơn.
Han Ga-in ở bên sớm đã ngây ra như phỗng.
Cái này giải quyết xong?
Cơn ác mộng quấy nhiễu hai vợ chồng hơn hai năm, cứ như vậy giải quyết? Chỉ trong vài câu không có dinh dưỡng điện thoại khách sáo ở nơi này?
(PS: Ban đêm còn có một canh)