Tứ Ngược Hàn Ngu

Chương 74 : Mảnh ghép cuối cùng của nữ đoàn

Ngày đăng: 00:02 23/03/20

Chương 74: Mảnh ghép cuối cùng của nữ đoàn
Bên trong phòng chủ tịch, vợ chồng Jeon Young-rok và Ahn Jung-hoon ngồi đối diện nhau, Jeon Bo-ram rụt đầu rụt cổ ngồi ở một bên.
"Tiểu nha đầu không hiểu chuyện, quấy rầy chủ tịch Ahn, thực sự xin lỗi."
"Đừng nói như vậy, Bo-ram rất đáng yêu."
Jeon Young-rok thở dài, nói: "Kỳ thật Bo-ram không hiểu trái tim của chúng ta là cha mẹ. Chính cả nhà chúng ta đều là quay phim ca hát, làm sao có thể kỳ thị?"
Ahn Jung-hoon cười nói: "Các ngươi chỉ là không muốn nàng phải chịu khổ."
Jeon Young-rok vỗ bàn tay một cái: "Chủ tịch Ahn quả nhiên hiểu được."
Ahn Jung-hoon thở dài: "Nhưng dù sao cũng là lựa chọn của bản thân hài tử..."
Jeon Bo-ram ở một bên nhếch miệng. Nàng kỳ thật chỉ nhỏ hơn Ahn Jung-hoon ba tuổi, lại bị hắn xưng là "Hài tử", hết lần này tới lần khác tất cả mọi người ở đây cảm thấylà đương nhiên...
Cả hai vợ chồng Jeon Young-rok liếc nhau một cái, trong mắt đều có chút bất đắc dĩ. Kể từ ngày hôm đó ngẫu nhiên gặp được Ahn Jung-hoon về sau, bọn hắn trở về cũng cẩn thận hỏi về tình huống của Ahn Jung-hoon một chút, nhân mạch của bọn hắn ngược lại là đủ rộng, rất nhanh liền đạt được tin tức mong muốn, chỉ là tin tức này dọa đến bọn hắn kém chút tè ra quần...
Con thứ đích tôn Ahn gia, đây là khái niệm gì? Thế hệ trước Hae Hwang kém chút thì bị dọa tới mức bệnh tim phát tác. Bọn hắn thế mà một nhà tổ tôn ba đời vây quanh phòng nơi Ahn thiếu gia người ta ăn tối bên trong làm ầm ĩ nửa ngày... Cũng may Ahn thiếu gia tính tính tốt, đổi cái tính tình bạo phát, hậu quả thật sự là nói không rõ ràng.
Bây giờ Ahn Jung-hoon tỏ rõ ý đồ muốn ủng hộ nữ nhi của bọn họ, bọn hắn nhất thời thật không biết trả lời như thế nào. Lee Mi-young càng là lo lắng, nàng sợ Ahn thiếu gia vạn nhất coi trọng nữ nhi của bọn họ thì làm sao bây giờ? Bo-ram dáng dấp đáng yêu như thế, nghe nói có một số đại thiếu gia liền thích cái khẩu vị này...
Jeon Bo-ram nào biết được phụ mẫu đã lo lắng đến phương diện này, quệt mồm mở miệng nói: "Ta thích lên sân khấu..."
Vợ chồng Jeon thị bất đắc dĩ thở dài, Ahn Jung-hoon lại nói: "Như vậy đi, Bo-ram trước không ký hợp đồng, nhưng sẽ đến để đào tạo với các thực tập sinh của công ty chúng ta mỗi ngày. Có lẽ một ngày nào đó chính nàng cảm thấy vất vả, tự mình từ bỏ. Nếu như sau một thời gian ngắn còn nguyện ý kiên trì, đến lúc đó chúng ta lại nghiên cứu."
Jeon Young-rok sững sờ. Cái Ahn thiếu gia này làm sao có thể nói chuyện tốt như vậy? Thực sự trông như là một bộ dáng vẻ suy nghĩ vì Bo-ram a? Lee Mi-young trong lòng càng lo lắng, thiên hạ không có gì gọi là bữa trưa miễn phí. Trong này rõ ràng có vấn đề mà! Nháy mắt ra dấu với chồng, Jeon Young-rok hiểu ý, hơi đứng dậy và nói: "Hãy để vợ chồng chúng ta thương lượng một chút."
Hai vợ chồng trốn ra khỏi cửa, Jeon Young-rok nói: "Ngươi thấy thế nào?"
Lee Mi-young lo lắng mà nói: "Ta thấy cái Ahn thiếu gia này tám thành là coi trọng Bo-ram. Không phải có tin đồn rằng hắn rất háo sắc sao?"
Jeon Young-rok do dự nói: "Tin đồn là tin đồn, chưa hẳn có thể tin. Ta nhìn chủ tịch Ahn người này ngược lại là rất tốt. Ngươi thấy đấy, nếu hắn là thật coi trọng Bo-ram, lấy thân phận của hắn cần gì phải quanh co lòng vòng đối với chúng ta như thế?"
Lee Mi-young sửng sốt một chút, lời này của trượng phu cũng không sai a... Không khỏi cười khổ nói: "Nhưng hắn điều hành chính là một công ty giải trí. Không phải từ thiện a! Nào có đạo lý tiện nghi Bo-ram như vậy? Nếu là muốn ký Bo-ram ta còn tin một chút, nhưng hắn ngay cả ký đều không có ký..."
Jeon Young-rok cười khổ nói: "Ta cũng là nghĩ mãi mà không rõ a!"
Lee Mi-young thở dài: "Mặc kệ hắn nghĩ như thế nào, mấu chốt chính bản thân Bo-ram muốn làm, hiện tại người ủng hộ di chuyển lại không hợp thói thường như thế, xem ra việc này là không có vãn hồi."
Jeon Young-rok bất đắc dĩ nói: "Vậy liền nhận đi. Hắn nếu thật có ý tưởng gì, chúng ta chẳng lẽ còn gánh vác được?"
Hai vợ chồng bật tiếng thở dài, cuối cùng đạt thành nhận thức chung. Vấn đề đã được giải quyết mà không có bất kỳ sự bất ngờ định nào, Jeon Bo-ram mắt bốc tinh tinh mà nhìn xem Ahn Jung-hoon bắt tay với phụ thân, trong lòng ca ngợi quyết định sáng suốt của mình, quả nhiên Jung-hoon oppa đáng tin. Nói đều không nói hai câu liền thuyết phục được cha mẹ, trách không được cái muội muội não tàn kia sẽ làm fan hâm mộ của hắn, quả nhiên đáng giá hâm mộ a! Có tài hoa như vậy không nói. Vóc người lại cao lại đẹp trai lại có khí chất, lại nguyện ý trợ giúp người, chậc chậc... Trở về nhất định phải gia nhập cùng nàng, từ đây ta cũng là fan hâm mộ của hắn!
Mừng khấp khởi theo sát cha mẹ rời đi công ty, Jeon Bo-ram đầy trong đầu vẫn đang ước mơ về sự nghiệp tương lai của mình, không hề hay biết vừa mới có một cái nam nhân mang theo hai cái tiểu nữ sinh vừa mới đi qua nàng, một đường đi thẳng đến phòng của chủ tịch.
Bên trong phòng chủ tịch, Yoo In-na dọn dẹp đồ uống trà, vừa nói: "Chủ tịch ngươi lại không ký người ta. Tại sao lại dành nhiều công phu như thế để giúp nàng?"
Ahn Jung-hoon cười khổ nói: "Nguyên nhân thực sự là có, bất quá... Dù sao ngươi coi như là ta nhất thời não rút đi."
Yoo In-na lườm hắn một cái: "Không phải là thấy tiểu muội muội của người ta dung mạo xinh đẹp. Nổi lên cái ý đồ xấu gì a?"
"Trời đất chứng giám!" Ahn Jung-hoon lớn tiếng kêu oan: "Thư ký nhỏ nhà ta xinh đẹp như vậy, ta đều không có nổi lên ý đồ xấu."
"Phi!" Yoo In-na gắt một cái. Gương mặt xinh đẹp có chút phiếm hồng, lại nói: "Nói đến không phải nữ đoàn của ngươi không có đủ người a? Vì cái gì không cân nhắc tiểu muội muội này?"
Ahn Jung-hoon đang muốn trả lời, bỗng nhiên ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa: "Chủ tịch đại nhân, mở cửa mở cửa!"
Đúng là giọng nói của Park In-hee đã biến mất nửa tháng!
Ahn Jung-hoon đột nhiên đứng dậy, chẳng lẽ mảnh ghép cuối cùng của nữ đoàn của hắn, sắp hoàn chỉnh?
Mở cửa, đập vào mắt quả nhiên là khuôn mặt có chút tiều tụy của Park In-hee, râu ria dài lổm chổm không biết đã mấy ngày không cạo, nhưng trên mặt lại hiện ra hưng phấn hồng quang: "Chủ tịch đại nhân, ta đến giao phó nhiệm vụ."
Ahn Jung-hoon ánh mắt lướt qua hắn, rơi vào trên người hai cái tiểu nữ sinh sau lưng hắn, ánh mắt thật lâu không dời sang chỗ khác được.
Nguyên lai là các nàng...
Hai cái tiểu nữ sinh lúc nào bị người làm càn mà nhìn chằm chằm vào dò xét qua như vậy? Không khỏi cả khuôn mặt đỏ bừng, sợ hãi trốn đằng sau Park In-hee, mắt lại len lén dò xét ra trộm liếc nhìn Ahn Jung-hoon. Vị chủ tịch này thế nhưng là nhân vật truyền kỳ của Hàn Quốc a, không nghĩ tới trông trẻ trung và đẹp trai như vậy...
Ahn Jung-hoon thấy bộ dáng sợ hãi của hai nữ, nhận ra rằng ánh mắt của mình có chút vô lễ, nhu hòa cười cười: "Hoan nghênh gia nhập đại gia đình của chúng ta."
Hai nữ hài lấy lại bình tĩnh, rời khỏi phía sau lưng Park In-hee, tuần tự cúi đầu: "Xin chào chủ tịch! Tên ta là Bang Minah."
"Tên, tên ta là Park Cho-rong."
Trong danh sách được liệt kê bởi Ahn Jung-hoon cho Park In-hee liệt ra bốn nữ hài, Ahn Jung-hoon là không có khuynh hướng cá nhân, thấy hắn quả nhiên mang đến hai nữ hài vào các vị trí khác nhau, không khỏi hưng phấn trong lòng, cũng không có thời gian để hỏi lý do lựa chọn của hắn, nhìn bên trái một chút nhìn bên phải một chút không thấy được người nhà của nữ hài, liền hỏi: "Người nhà của các ngươi đâu?"
Hai nữ hài có chút xấu hổ, đều lộ ra một mặt cười ngây ngô. Park In-hee ở một bên cười nói: "Gia đình Cho-rong đang ở tỉnh Chungcheongbuk. Hôm nay người một nhà vừa đi tàu cùng một chỗ với ta tới, đến Seoul hội hợp Minah, bọn nhỏ có chút không kịp chờ đợi. Liền đi cùng ta bằng taxi tới trước, người nhà của các nàng đến sau bằng một cái xe khác."
"Chậc chậc." Ahn Jung-hoon chậc lưỡi thở dài: "Các ngươi thật là tin được cái quái thúc thúc này. Không sợ bị bán."
Park Cho-rong ngượng ngùng hé miệng cười, Bang Minah uốn lên mắt cười nói: "Park đại thúc là một người tốt."
Ahn Jung-hoon cười nói: "Người xấu thế nhưng là sẽ không đem mấy chữ ta rất xấu viết to lên mặt. Ân, bất quá gọi đại thúc là được rồi, nếu là hắn lừa các ngươi gọi oppa, xem ta đánh không chết hắn..."
Park In-hee bất đắc dĩ nói: "Ta nói chủ tịch đại nhân, ta vì ngươi bôn ba lao lực hơn nửa tháng, không có công lao cũng cũng có khổ lao, không cho chút tiền thuởng cái gì thì cũng thôi đi . Còn vừa thấy mặt liền bố trí ta sao?"
Ahn Jung-hoon khịt mũi coi thường: "Sợ là cầm công khoản chơi đến rất thoải mái đi."
Hai cái nha đầu đều che miệng cười, thái độ đối thoại tùy ý của Ahn Jung-hoon và Park In-hee, để sự thấp thỏm trong lòng của các nàng khi ban đầu vào một địa phương lạ lẫm dần dần biến mất, đều cảm thấy cái công ty này là thực sự giống như một công ty tốt có tình vị đâu.
Park In-hee đang muốn chế giễu lại, Ahn Jung-hoon kịp thời cắt đứt chủ đề: "Tốt tốt, nếu là tới trước tham quan, vậy liền đi với ta đi thăm quan phòng luyện tập đi. Ký kết cái gì, chờ người nhà các ngươi đến lại bàn lại."
Hai nữ hài đều có chút kinh hỉ. Mặc dù Tổng thanh tra Park lời thề son sắt nói cho các nàng biết, là danh sách chọn tay của chủ tịch để hắn đến tìm người, cam đoan đến công ty chắc chắn sẽ nhận được tiếp đãi long trọng và sự coi trọng cao của chủ tịch. Nhưng trong lòng nữ hài vẫn là nửa tin nửa ngờ. Ahn Jung-hoon địa vị quá cao, toàn Hàn Quốc đều đang ngước nhìn thành tựu của hắn, làm sao lại coi trọng cao hai cái tiểu nha đầu miệng còn hôi sữa? Thật không nghĩ đến sự coi trọng của chủ tịch Ahn vượt qua tưởng tượng của các nàng. Không chỉ có thái độ nhiệt tình, thế mà còn muốn tự mình mang các nàng thăm quan phòng luyện tập... Đây không phải là công việc của đội trưởng luyện tập sinh a? Dầu gì bên cạnh đây còn có một cái nghệ thuật tổng thanh tra không phải sao?
Nữ hài cảm nhận được sự coi trọng cao nhao nhao lộ ra lúm đồng tiền nhẹ nhõm như trút được gánh nặng, đi theo sau Ahn Jung-hoon đi về phía phòng luyện tập.
Trên thực tế, Ahn Jung-hoon cũng đã nhiều ngày không đến thăm các luyện tập sinh dưới cờ, trong lòng cũng là có chút hổ thẹn, nhất là Kim Hyun-a, từ lần đầu gặp mặt đến bây giờ đều không gặp người ta một lần, không biết phong cách nhảy gợi cảm của nàng suy nghĩ đến thế nào?
Ách... Lại nói cùng Park Cho-rong loại thanh thuần hệ nhuyễn muội tử này cùng một chỗ, cái phong cách gợi cảm này rốt cuộc muốn kết hợp làm sao? Ahn Jung-hoon lúc này mới nhớ tới còn không có hỏi một chút nguyên nhân Park In-hee lựa chọn hai cái này, bất quá vấn đề thị trường. Cái họ Park này tự có kiến giải, từ từ hỏi sau cũng không muộn.
Đến bộ phận luyện tập sinh. Có thể nhìn thấy một số phòng luyện tập đang hoạt động, tốp năm tốp ba luyện tập môn sinh ở bên trong đổ mồ hôi như mưa. Lee Young-seok thấy Ahn Jung-hoon dẫn người đến thăm quan. Vội vàng chạy tới xung phong đảm nhận địa vị giới thiệu cho khách.
Kể từ khi Ahn Jung-hoon lên nắm quyền với nguồn vốn bạo lực, bộ phận luyện tập sinh cũng rất nhanh liền bị chơi đùa rực rỡ hẳn lên, hai muội tử nhìn các loại thiết bị dụng cụ đến hoa mắt, cảm giác cao đại thượng để các nàng cảm thấy coi như chỉ là đến thăm quan mở mang tầm mắt liền đã đáng giá giá vé. Hai muội tử đều là có ước mơ, đối với các loại thiết bị âm thanh khác nhau không có khả năng hoàn toàn không hiểu, Lee Young-seok cũng không có khả năng tùy tiện cầm dao phay nói khoác thành Đồ Long Đao, các nàng là thật chưa hề chưa nghe nói về một công ty giàu có như vậy, có một số thiết bị căn bản là chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, tựa hồ Hàn Quốc căn bản không mua được, thế mà cứ như vậy tùy ý nhét vào trong phòng luyện tập tùy ý luyện tập môn sinh lung tung giày vò...
Nghĩ đến có thể làm một luyện tập sinh ở một nơi cao cấp như vậy, trong lòng hai muội tử không khỏi dâng lên một cỗ hi vọng, nhìn về phía bóng lưng Ahn Jung-hoon liền dẫn lên một chút kính sợ.
Ahn Jung-hoon tùy ý đi dạo, tản bộ, trong lòng cũng có chút cảm thán chất lượng của các luyện tập sinh trước đó thực sự rất bình thường, dẫn đến kế hoạch nữ đoàn của mình chỉ có thể ra bên ngoài tìm người, mà những luyện tập môn sinh này đã thực tập trong công ty này trong nhiều năm lại mờ mịt không biết mình đã bị quyết định từ lâu không cách nào xuất đạo, vẫn y nguyên tràn đầy niềm tin và ước mơ, làm việc chăm chỉ, thể hiện tuổi trẻ của mình. Công ty không có khả năng nói cho các nàng biết chân tướng, ngược lại làm như thật có bình xét cấp bậc, cho các nàng từng bước động lực để tiến tới cùng hi vọng, giống như lại cố gắng một chút liền có thể nhìn thấy ánh rạng đông.
Loại cảm giác này khiến Ahn Jung-hoon có chút khó chịu, bước nhanh hơn, đi tới phòng luyện tập số một.
Chỉ có ba người trong phòng luyện tập này. Chỉ có ba vị luyện tập sinh cấp A.
Lee Ji-eun. Bae Suzy. Kim Hyun-a.
Lee Ji-eun ôm cây đàn ghita có kích thước gần giống với toàn bộ cơ thể nàng trong góc điều chỉnh âm thanh, thần sắc nghiêm túc và tập trung. Bae Suzy đang tập một điệu nhảy nhìn có chút ngốc ngốc, Ahn Jung-hoon cũng không nhận ra cái điệu nhảy này là cái quái gì. Kim Hyun-a cúi đầu trước một nữ giáo viên dạy nhảy, có chút ủ rũ. (chưa xong còn tiếp)