Tứ Ngược Hàn Ngu
Chương 93 : Buông tha cho maknae, ta sẽ đi với ngươi
Ngày đăng: 08:06 25/08/20
Chương 93: Buông tha cho maknae, ta sẽ đi với ngươi
PS: Ta đã thấy một bình luận ngày hôm nay, ta nghĩ rằng ta phải giải thích một chút. Trong chương đầu tiên: thời gian Ahn Jung-hoon xuyên qua là chưa đầy hai tháng sau vụ lộ loạt ảnh hẹn hò 4 tháng của Taeyeon và Baekhyun ngày 19 tháng 6 năm 2014, tức là vào giữa tháng tám, vì vậy hắn không biết chuyện gì đã xảy ra vào ngày 30 tháng 9 (Jessica rời khỏi Girls' Generation)...
xxxxxxxxxxxxx
Ahn Jung-hoon rất nổi tiếng, nhưng không nhiều người có thể nhận ra hắn. Dù sao hắn quá điệu thấp, quá ít lộ ra ánh sáng. Nó thường rất khó để nhận ra trong người nếu chỉ từ một số hình ảnh trên báo. Ở đây rất nhiều người đều trợn mắt há hốc mồm mà nhìn xem Kim Tae-hee y như là chim non nép vào người dắt nam nhân kia đi tới, Yoon Jong-shin nuốt nước miếng một cái, lẩm bẩm nói: "Bạn trai của Kim Tae-hee sao?"
Lee Wan sắc mặt hắc như đáy nồi, trước khi tỷ tỷ và Ahn Jung-hoon đến gần, tức giận vọt tới, ngăn tại trước mặt hai người. Hai người cùng nhau đứng vững và lặng lẽ nhìn hắn.
"Buông ra." Lee Wan nhìn chằm chằm tỷ tỷ nắm tay của nam nhân, sắc mặt âm trầm: "Nơi này nhiều người như vậy, không phải là nơi các ngươi thể hiện tình cảm!"
Kim Tae-hee bật cười nói: "Ngươi ngăn cản chúng ta như thế này, mới gọi là bất lịch sự."
Ahn Jung-hoon cũng mỉm cười, và hai người họ vẫn nắm tay nhau, lách qua Lee Wan và đi về phía đám đông. Lee Wan không tiếp tục cản, chẳng qua là khi Ahn Jung-hoon đi ngang qua, nói một cách thờ ơ: "Chắc chắn ta sẽ giết ngươi!"
Ahn Jung-hoon không có dừng bước, trả lời tùy ý: "Về sau thích cô nương nhà ai, tỷ phu giúp ngươi cướp người."
Lee Wan nghiến răng ken két, nắm thật chặt nắm đấm, cuối cùng nhịn xuống không có đánh tới.
Khi hai người đi đến bãi cỏ, Ahn Jung-hoon chỉ vào Cha Tae-hyun và mỉm cười: "Ngươi cũng rảnh à?"
Cha Tae-hyun trước đó yêu cầu Lee Hyori đừng tìm Ahn Jung-hoon nói, nhưng khi thực sự nhìn thấy Ahn Jung-hoon. Ngược lại không hề sợ chút nào. Trợn trắng mắt nói: "Là một nhà sản xuất. Ngay cả tiến độ của bộ phim đều không biết, ngươi có thể muốn chút mặt không?"
Ngay khi câu nói này xuất hiện, mọi người đều biết thân phận của Ahn Jung-hoon. Tất cả họ đều biết bộ phim Cha Tae-hyun hiện đang làm bộ phim gì và bộ phim này là của công ty nào. Sau khi liên hệ với vụ scandal trước đó của Kim Tae-hee và Lee Hyori, người ta đã biết rõ người đàn ông này là ai.
Ahn Jung-hoon bật cười nói: "Ngươi cũng biết ta là nhà sản xuất, nói như vậy với ta có ổn không? Cẩn thận không trả tiền cát-xê cho ngươi a."
Cha Tae-hyun lợn chết không sợ nước sôi nói ra: "Ngươi không trả cát-xê cho ta, đến lúc đó ta sẽ tìm người khác để yêu cầu."
"Tốt a. Ngươi thắng." Ahn Jung-hoon dừng một chút, quay sang Lee Hyori. Lee Hyori im lặng nhìn hắn.
Nhìn nhau hai giây, Ahn Jung-hoon sáng sủa cười một tiếng: "Tae-hee là đến để cổ vũ cho Lee Wan, ta là tới để cổ vũ cho ngươi."
Lee Hyori nói một cách hiền lành: "Cảm ơn."
Ahn Jung-hoon dừng một chút, lại nói: "Cái đồ đần kia, ngươi tránh đằng sau tỷ tỷ ngươi để làm gì?"
Sung Yu-ri vươn đầu ra từ sau lưng Lee Hyori: "Ta lớn hơn ngươi! Đừng gọi ta là đồ đần!"
Ahn Jung-hoon giơ tay đầu hàng: "Hảo hảo, thằng ngốc, có thể a?"
"A...!" Sung Yu-ri dậm chân kêu to.
"Phốc..." Mọi người ở một bên xem trò vui đều cười phun ra, Yoo Jae-suk vất vả mà nói: "Hóa ra chủ tịch Ahn có kỹ năng tống nghệ tốt như vậy a."
Ahn Jung-hoon quay sang Yoo Jae-suk, nghiêm nghị đưa tay phải ra: "Xin chào Yoo Jae-suk. Ta là Ahn Jung-hoon, rất hân hạnh được gặp ngươi. Lúc này không mời mà đến. Hi vọng sẽ không ảnh hưởng đến tất cả mọi người."
Yoo Jae-suk thật cao hứng. Ban đầu, khi nhìn thấy Ahn Jung-hoon, hắn có chút không hài lòng. Trong hoạt động này giữa các nghệ nhân, ngươi đường đường một chủ tịch chạy vào mù lẫn vào cái gì a? Vừa đi tới, khí tràng đè nát toàn trường, ngay cả Lee Hyori đều lộ ra ngơ ngơ ngác ngác, So Ji-sub và những người nổi tiếng tên tuổi khác cũng đều bị áp chế không rên một tiếng như vậy, bị ngươi làm thành như vậy, hoạt động này còn chơi như thế nào? Thế nhưng là không nghĩ tới Ahn Jung-hoon cũng không có giá đỡ, ngược lại nói đùa không thua kém gì những người trong ngành giải trí như bọn hắn. Yoo Jae-suk trong lòng dễ chịu rất nhiều, vội vàng bắt tay chào: "Chủ tịch Ahn nói gì vậy, đại chủ tịch như ngài có thể đến cùng nhau chơi đùa, chúng ta đều rất cao hứng."
Lấy thân phận nhân vật chính, Yoo Jae-suk giới thiệu một chút các thành viên của Gia Đình Dã Ngoại với Ahn Jung-hoon, Ahn Jung-hoon cũng bắt tay một cách lịch sự với từng người. Sau phần giới thiệu, lại không giới thiệu Kim Jong-kook, Ahn Jung-hoon có một chút tò mò: "Kim Jong-kook không phải là thành viên Gia Đình Dã Ngoại các ngươi sao?"
Câu hỏi này hơi vô lý, nhưng Kim Jong-kook lại có chút kinh hỉ: "Ahn tiên sinh nhận biết ta?"
Đây là một câu xưng hô rất có ý tứ, Yoo Jae-suk gọi là chủ tịch, Kim Jong-kook gọi là tiên sinh. Những gì Yoo Jae-suk nhìn thấy là thân phận chủ tịch của một công ty giải trí của Ahn Jung-hoon công ty giải trí chủ tịch thân phận, mà Kim Jong-kook, là một ca sĩ nổi tiếng, thân phận nhà âm nhạc của Ahn Jung-hoon càng có có thể khơi dậy sự tôn trọng của hắn.
Ahn Jung-hoon mỉm cười và nói: "Ta là fan hâm mộ của ngươi, nhạc chuông điện thoại di động của ta đến nay vẫn là «One Man»."
Kim Jong-kook có chút thụ sủng nhược kinh, cười đến con mắt cũng không thể tìm thấy: "Ta cũng là một fan hâm mộ của Ahn tiên sinh..."
Lee Hyori xen vào một cách lạnh lùng: "Các ngươi đã hoàn thành việc tâng bốc nhau chưa?"
Ahn Jung-hoon cười ha ha, không có so đo với nàng, dắt Kim Tae-hee đi đến nhóm diễn viên. Sung Yu-ri tự giác chạy tới để giới thiệu cho hắn, cái thứ nhất là Kim Nam-jin, Ahn Jung-hoon khách khí chào hỏi, để Kim Tae-hee và Kim Nam-jin nói chuyện phiếm, sau đó chuyển hướng So Ji-sub.
So Ji-sub cũng nhìn xem Ahn Jung-hoon, hai người đồng thời cười một tiếng, bắt tay, Ahn Jung-hoon cười nói: "Đại thúc vẫn là đẹp trai như vậy."
So Ji-sub khoát tay cười nói: "Nếu ngươi lại gọi ta như vậy, ta sẽ tổn thọ."
Mọi người lúc này mới phát hiện ra hai người này nhận biết, Sung Yu-ri có chút hiếu kỳ: "Các ngươi nhận biết khi nào?"
So Ji-sub cười nói: "Phim truyền hình năm 2004 có một số rắc rối, là Ahn thiếu... Chủ tịch Ahn hỗ trợ giải quyết. Một mực rất cảm kích."
Sung Yu-ri có chút hoài nghi: "Hắn sẽ tốt như thế? Bộ phim nào năm 2004 a? Ah, hắn gọi ngươi là đại thúc... Là «Xin Lỗi, Anh Yêu Em» a? Ngươi xác định hắn không phải là đi tìm Soo-Jung tiền bối?"
Ahn Jung-hoon đưa tay búng nàng một cái bạo lật: "Đi về một bên!"
Sung Yu-ri ôm đầu và co người sang một bên. Lee Hyori nhìn từ xa, đôi mắt dần nheo lại.
So Ji-sub nhìn xem Ahn Jung-hoon, cũng không nhịn được bật cười, bốn năm trước Ahn Jung-hoon đúng là muốn đi ngầm Im Soo-jung, nhưng sau khi gặp mặt nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của Im Soo-jung, bỗng nhiên thở dài: "Tảng đá vẫn là cùng đại thúc cùng một chỗ thì tốt hơn." (biệt danh của Cha Moo-hyuk và Song Eun-chae, hai nhân vật chính trong Xin Lỗi, Anh Yêu Em) Sau đó tịch mịch rời đi, còn để vệ sĩ da đen của mình giúp giải quyết một số tên côn đồ đang quấy rối đoàn làm phim. Sự kiện này khiến So Ji-sub cùng Im Soo-jung vẫn cảm thấy thú vị khi nói về nó, và cả hai cũng đều nhận ra một mặt đáng yêu của vị hoa hoa thiếu gia trong truyền thuyết này.
Bên kia Hyun Bin cũng lịch sự đưa tay ra và nói: "Cảm ơn rất nhiều vì sự giúp đỡ của Chủ tịch Ahn vài ngày trước..."
Hyun Bin chỉ chính là sự cố nợ tiền cát-xê của «Thế Giới Họ Đang Sống», Ahn Jung-hoon đã giúp Song Hye Kyo giải quyết vấn đề. Mặc dù hắn không nghĩ đến việc giúp đỡ Hyun Bin. Nhưng vẫn gây áp lực rất lớn cho các nhà sản xuất. Cuối cùng cũng không biết không biết tiền đến từ đâu, cũng cùng nhau thanh toán xong cát-xê cho vai chính Hyun Bin và những người khác. Đương nhiên, Hyun Bin tự nhiên nhất định phải nhớ ân tình của Ahn Jung-hoon trong việc này.
Ahn Jung-hoon mặt dạn mày dày nhận hết lời cảm tạ, lại bắt tay với Jang Keun-suk. Kiếp trước vị này đại Keun huynh sắp bị nhiều nhà báo khác nhau hắc ra liệng. Thực tế, Ahn Jung-hoon thật không có nhiều ác cảm đối với hắn. Chỉ là cảnh hôn với Yoon-ah hơi nóng một chút, lại có những vụ scandal. Nếu Ahn Jung-hoon ăn dấm bởi vì loại chuyện này, sớm nên bị dấm chết đuối. Sao có thể sống đến bây giờ.
Jang Keun-suk cũng có chút sợ hãi khi đối mặt với Ahn Jung-hoon. Khí tràng của vị chủ tịch Ahn này quá mạnh, từ khi xuất hiện, chân chính đè nát toàn trường, trở thành nhân vật chính duy nhất, tên tuổi lớn nào cũng vô dụng. Là một diễn viên trẻ, trong lòng hắn không bồn chồn là không thể nào. Cũng may Ahn Jung-hoon thoạt nhìn vẫn là tương đối hiền hoà, tốt xấu khiến hắn cảm thấy ổn định hơn một chút.
Có một người khác cũng cảm thấy giống như Jang Keun-suk. YG của họ và Ahn Jung-hoon rõ ràng là có mối quan hệ cạnh tranh. Là chủ tịch, Ahn Jung-hoon không vung sắc mặt cho bọn hắn nhìn cũng không tệ rồi. Không nghĩ tới Ahn Jung-hoon còn hoà hợp êm thấm tới biểu dương hai người bọn họ mấy câu. Hắn thậm chí còn vỗ vỗ vai Kwon Ji-yong một cách ý vị thâm trường, xương cốt của Kwon Ji-yong đều xốp giòn ba phần. Điều quan trọng cần biết là những người chơi sáng tác ca khúc đều có sự ngưỡng mộ đối với Ahn Jung-hoon, người có thể giành được giải thưởng ở Hoa Kỳ, bao gồm cả bản thân Kwon Ji-yong. Hành vi của Ahn Jung-hoon được hắn diễn giải một cách tự nhiên thành "Ta xem trọng ngươi a" loại ý tứ này, sự phấn khích trong lòng thì khỏi phải nói.
Kim Tae-hee có chút muốn cười. Nàng tự nhiên biết Ahn Jung-hoon muốn nói gì nhưng lại không nói khi hắn vỗ vai Kwon Ji-yong, muốn nói ăn dấm, Ahn Jung-hoon còn thật sự có chút ăn dấm với Kwon Ji-yong... Kim Tae-hee nhịn cười, vẫy vẫy tay với em trai mình. Mặc dù Lee Wan cảm thấy chán nản, vẫn là đi tới. Hai tỷ đệ cùng nhau tham gia vào nhóm diễn viên và trò chuyện. Đây mới là mục đích hàng đầu của họ khi tới đây.
Trong khi Kim Tae-hee và nhóm diễn viên hòa nhập, Ahn Jung-hoon lại đứng trước mặt Lee Hyori.
Mọi thành viên trong Gia Đình Dã Ngoại đều là thành tinh, há có thể không thấy rằng có một chút vấn đề giữa Lee Hyori và Ahn Jung-hoon? Trước khi lại đối diện Ahn Jung-hoon Lee Hyori liền giả vờ là một người không việc gì tránh đến thật xa, đứng một mình lẻ loi trơ trọi trên bãi cỏ, gió mùa thu thổi tóc của nàng tùy ý tán loạn, che kín gò má lại.
Ahn Jung-hoon đứng yên trước mặt nàng, đưa tay vuốt đi mái tóc rối bù trước mặt nàng. Lee Hyori không có cự tuyệt, cho phép hắn sửa sang lại tóc cho chính mình mà không nói một lời.
Sau khi chỉnh lý xong mái tóc của nàng, tay phải Ahn Jung-hoon dừng lại một hồi bên cạnh gò má của nàng, nhưng cuối cùng không chạm vào nó. Hắn chỉ thì thầm: "Sau khi đá bóng, hãy về nhà với ta."
Lee Hyori nói một cách thờ ơ: "Không đi theo ngươi, ngươi muốn động thủ với Gia Đình Dã Ngoại?"
Không thể không nói Lee Hyori thực sự hiểu Ahn Jung-hoon rất rõ. Yoo Jae-suk và những người khác không thể nhìn ra, Lee Hyori há lại sẽ không nhìn ra Ahn Jung-hoon xuất hiện quá mức quỷ dị? Sự xuất hiện như vậy ở nơi công cộng và một câu "Về nhà với ta", chỉ có thể có nghĩa là hắn đã có một quyết tâm nhất định nào đó. Nếu nàng từ chối loại quyết tâm này của hắn, rất khó tưởng tượng hắn sẽ làm gì. Tình huống có thể xảy ra nhất là hủy Gia Đình Dã Ngoại.
Ahn Jung-hoon dừng một chút, thản nhiên nói: "Vâng."
Nghe lời thừa nhận của Ahn Jung-hoon, Lee Hyori híp mắt, bỗng nhiên nở nụ cười: "Ngươi đây là trắng trợn quy tắc ngầm ta à?"
Ahn Jung-hoon mặt không đổi sắc: "Vâng."
Lee Hyori cười nói: "Không sợ ta sẽ lại lấy giày đánh ngươi?"
Ahn Jung-hoon thản nhiên nói: "Ngay cả khi ngươi sử dụng tên lửa để đánh ta lần này, ta cũng sẽ chắc chắn muốn ngươi."
Lee Hyori thở dài, bỗng nhiên nói: "Giữa maknae và ngươi là thế nào? Tại sao không nghe nhóm của ngươi nói qua?"
Ahn Jung-hoon ngạc nhiên: "Ta không có làm gì với nàng a, lúc trước... Khi ta nói muốn ngầm ngươi, nàng ở bên ngoài nghe thấy được. Cho nên nàng một mực rất sợ ta."
"Sợ ngươi? Ngược lại là nhìn không ra. Gần gũi với ngươi ngược lại là thật." Lee Hyori lạnh lùng nói: "Ngươi đã làm gì với maknae?"
Ahn Jung-hoon cau mày nói: "Thật không có, ta không cần phải nói dối ngươi. Nàng trước kia sợ ta, để trấn an nàng, ta đã mở một số con đường cho nàng, tăng thêm nhiều năm như vậy sự tình phai nhạt, có khả năng là thái độ của nàng đối với ta trở nên tốt hơn một chút."
Lee Hyori lắc đầu ngao ngán. Sau một hồi im lặng, cuối cùng nàng cũng chậm rãi nói: "Buông tha cho maknae, ta sẽ đi với ngươi."