Tư Nhân Cảnh Khuyển
Chương 22 : Hai đôi giày da 2
Ngày đăng: 00:55 19/04/20
Tiểu Lưu trước khi ra ngoài có đi rửa tay, vào thang máy mà tay vẫn chưa khô thì gặp Tần Vanh.
– Tần cảnh, ngươi đi ra ngoài a?
– Ân. – Tần Vanh nhìn tay gã – Toilet của lầu các ngươi đã sửa xong?
– Sửa? – Tiểu Lưu mở to hai mắt nhìn – Khi nào hư?
Tần Vanh có chút đăm chiêu, gật gật đầu.
Tiểu Lưu bị biểu tình của y làm cho khó hiểu.
Bên này tạm thời không đề cập đến, bên kia Lăng Tranh nhận được thông báo đã liên hệ được với người nhà nạn nhân đến nhận thi thể. Lăng Tranh lại lấy một tấm ảnh, không đợi đến khi đi tới nhà xác thì nghe thấy một trận tê tâm liệt phế từ bên trong truyền ra.
Hắn kiên nhẫn đợi bên ngoài một lát mới đi vào, dùng hết khả năng trầm giọng đối với người nhà bọn họ nói.
– Các vị, ta hiểu cảm giác lúc này của mọi người, vì người thân trong nhà qua đời mà tiếc thương…
Trần thái thái nắm lấy tay Lăng Tranh.
– Ngươi là cảnh sát trưởng phụ trách vụ án này sao? Lão công của ta chết thảm như vậy, ngươi phải giúp chúng ta lấy lại công đạo.
Lăng Tranh sửng sốt.
– Chết thảm như vậy?
– Hôm nay trên mạng truyền ra, buổi sáng ta còn cùng hắn thảo luận vì cái nghiệt chướng gì mà chết thảm như vậy, buổi chiều các ngươi liền thông báo chúng ta đến nhận xác. Đồng chí cảnh sát, ngươi có thể hiểu được cảm giác của ta sao? A? A?
– Ân, ân.
Lăng Tranh bất đắc dĩ gật đầu phụ họa lời nói của nàng, thật vất vả trải qua trận kích động này, hắn mới thăm dò hỏi.
– Là như thế này, chúng ta hiện đang trong bước đầu của quá trình điều tra, kết quả cho thấy tiên sinh không phải chết vì bị giết…
– Không phải bị giết? Ngươi muốn nói là lão công ta tự sát sao? Ta tin được sao? Theo ta thấy.. bộ dáng kia của lão công, như thế nào có thể là tự sát? Thật vớ vẩn, ta yêu cầu khám nghiệm tử thi một lần nữa!
Lăng Tranh vươn hai tay giúp nàng trấn an.
– Ngươi trước tiên đừng quá kích động. Ý ta nói, khả năng tiên sinh nhà ngươi chết ngoài ý muốn. Xin hỏi, trước kia tim của hắn có mang tiền sử bệnh không?
Trần thái thái bán tính bán nghi nhìn hắn.
– Lần kiểm tra sức khỏe trước, bác sĩ có nói qua trái tim hắn không được tốt lắm, bảo hắn không cần làm việc quá sức. Vài năm qua cũng không có xảy ra chuyện gì.
– Nguyên nhân tử vong của tiên sinh là do nhồi máu cơ tim cấp tính, bất quá nguyên nhân cụ thể còn phải chờ điều tra làm rõ, nếu muốn mau phá án, hi vọng ngươi có thể phối hợp với cảnh sát chúng ta trả lời một ít vấn đều.
Trần thái thái rốt cuộc cũng ngồi xuống, tay không ngừng lau nước mắt.
– Lão công ta quan hệ bên ngoài cũng rất đơn giản, bằng hữu của hắn ta đều biết, cơ bản đều là đồng nghiệp, chưa từng có người nào đó không đứng đắn ghé qua.
– Xin hỏi đêm trước hắn không có về nhà ngủ sao?
– Năn nỉ mà~~~
– Bọn ta đều là đồng nghiệp, lấy bộ dáng gì mà xin chữ ký? Chuyện mất mặt như vậy ta mới không làm.
– Nói là vì giúp ta muốn a.
– Kia cũng không được.
– Ca~~~
– Không bàn nữa.
– Hừ, xem như ta không có một anh trai làm cảnh sát. – Lăng Tiểu Tranh tức giận về phòng.
Lăng Tranh thấy đau đầu, hắn chỉ muốn về sớm để cùng muội muội bồi dưỡng cảm tình, kết quả lại thành ra thế này đây.
Sáng hôm sau hai huynh muội cùng mở cửa phòng, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi nửa ngày, Lăng Tiểu Tranh mới ra trước, ngạo kiều hừ một tiếng, xoay người đóng cửa.
Lăng Tranh thêm đau đầu. Trên đường đi làm, đến cái giao lộ kia, Lăng Tranh nhìn chằm chằm tấm ảnh chụp của Tần Vanh trên bảng thông báo, thật muốn vẽ vài thứ lên mặt của y.
Cho đến kia xe phía sau bấm kèn inh ỏi, Lăng Tranh mới phản ứng lại thì thấy đèn đã chuyển xanh. Cứ như vậy vừa đi vừa miên man suy nghĩ, đến cổng lớn thì vừa vặn đụng phải Tiểu Trương.
Lăng Tranh chủ động mở miệng chào hỏi.
– Tiểu Trương a…
– Lăng đội trưởng.
– Ngày hôm qua ngươi nói muốn giúp bạn gái xin chữ ký của Tần cảnh ?
– Đúng rồi.
– Đã đi đến đâu rồi ?
– Còn chưa đi đến đâu cả.
– Khụ. – Lăng Tranh có chút mất tự nhiên ho khan một tiếng – Có thể hay không lấy giúp ta.
– Cái gì ? – Tiểu Trương còn tưởng mình nghe nhầm.
Lăng Tranh lặp lại một lần nữa.
– Ta nói là, có thể hay không thuận tiện xin ký giúp ta một chữ.
– Nga, nga…. Không thành vấn đề, a ha ha ha ha. – Tiểu Trương đông cứng vài giây sau đó bắt đầu cười to – Ta biết rồi, bạn gái của Lăng đội trưởng cũng muốn phải không? Đều là nam nhân cho nên ta hiểu được mà.
Lăng Tranh cũng vô tâm không giải thích không phải bạn gái mà là em gái, cười cười bỏ đi.
Giây phút này trong lòng Tiểu Trương tràn ngập mâu thuẫn : Trong cảnh cục ai cũng biết Lăng đội trưởng là người độc thân, mà Lăng đội trưởng độc thân lấy bạn gái làm cớ xin chữ ký Tần cảnh. Không biết có nên đem tin tức kinh bạo này nói cho Tiểu Lưu hay không ?