Tự Phấn Đầu Thành Ảnh hậu

Chương 18 : Diễn xuất

Ngày đăng: 11:24 30/04/20


Editor: L.N.H.T



Cái gọi là diễn xuất trời cho, là lực cảm giác với người, việc chung quanh, nhạy cảm với cuộc sống. Đồng thời tình cảm trong lòng phong phú, giỏi về suy tư và khai quật tìm tòi. Có thể dùng trí nhớ cơ bắp rất mạnh, biểu đạt tứ chi, năng lực bắt chước, cũng có năng lực sáng tạo của riêng mình…



Rất nhiều diễn viên ra vào giới giải trí có biểu hiện bình thường, bị phê bình là bình hoa không có diễn xuất. Nhưng trải qua thời gian rèn luyện buồn chán, thông qua tìm kiếm trong cuộc sống, thông qua thể nghiệm sân khấu của mình, cũng có thể tìm ra được cách diễn của bản thân…



Kiếp trước Dư Uyển Uyển lăn lộn ở studio hơn mười năm, cô dùng thời gian rất lâu trong sinh mệnh của mình để nhìn người khác phơi bày diễn xuất…



Cô còn từng được học một lớp diễn xuất không chuyên, vì thế cô liều mạng học tập, nghĩ mọi cách lý giải mình học cái gì, ví dụ như một vài giải quyết trong khi diễn, cách học lời thoại…



Cô có thể xem như đứng ngoài quan sát, Phương Dật Thần không biết diễn xuất chỉ dựa vào bán khuôn mặt mà làm diễn viên bình hoa, từ từ tôi luyện tiến hóa thành phái diễn xuất…



Sau khi ly hôn, cô không có bất kỳ kỹ năng nào, đành phải tiếp tục sống lây lất ở studio…



Trong năm năm lăn lộn ở studio, cô nhìn thấy đủ loại tốt xấu, diễn xuất phô trương hoặc lẳng lặng thản nhiên, nhưng một vẻ mặt hoặc một động tác có thể diễn chúng thành tình cảm của mình truyền đạt cho người xem…



Từ từ, trong lúc bất tri bất giác Dư Uyển Uyển đã có sáng tạo mới về diễn xuất, mò mẫm tìm vài cách diễn cho mình…



Ví dụ như cách diễn đi lại trước ống kính, cười to rơi nước mắt, thậm chí một số chiêu bài động tác của một vài diễn viên khác nói là gom góp lại để cô có thể tham khảo được….



Cộng thêm kiếp trước cuộc đời cô nếm đủ ngọt bùi cay đắng, từng hạnh phúc trong tình yêu, lạnh lùng trong tình thân, được hâm mộ, bị vứt bỏ, bị chán ghét… Trải qua đủ loại bấp bênh lên xuống trong đời…



Cuộc sống như vậy cho cô rất nhiều kinh nghiệm độc đáo, có thể dùng tình cảm của mình làm giàu thêm tính mẫn cảm rồi lại kín đáo đè nén.



Dư Uyển Uyển dùng cách diễn đặc biệt như vậy của mình để đi vào giới giải trí. Có thể đám người Trang Hiểu Bân chỉ xem đây là diễn xuất vốn có, khi có khi không, lúc chạm tới kích động sẽ xuất sắc nhưng phần lớn thời gian lại lẳng lặng ở trong màn ảnh… rất bình thản, rồi lại rất thích hợp. Không thể để đạo diễn hay nhóm người hợp tác phải bận tâm.




Cho nên vừa có cơ hội, anh Bảo lập tức nghĩ đến Dư Uyển Uyển.



Trước tiên Dư Uyển Uyển lấy một bình nước từ trong balo của mình ra đưa cho anh Bảo, sau đó mới lên tiếng nói, “Qua ạ, nếu như không có tình hình khác xảy ra, em có thể nhận vai Lục Anh rồi.”



Anh Bảo cầm bình nước tu một hơi, chẳng quan tâm trong bình là nước gì. Sau khi uống xong mới bắt đầu hỏi: “Vậy thì được rồi, anh biết ngay em nhất định có thể qua mà. Đúng rồi, đây là cái gì thế? Mùi vị có hơi lạ.”



“Là trà thuốc ba em làm, giúp loại trừ khí nóng. Anh Bảo có trở về lại không? Cho đám người anh Bân uống chút. Mặc dù mùi vị không ngon mấy nhưng hiệu quả rất tốt, giờ chỉ cần đổ ra ly là có thể uống, vừa mát lại còn tốt…” Dư Uyển Uyển vừa nói vừa lấy bao lớn trong balo ra.



Lúc bọn họ quay phim ở thành phố cổ, khi quay cảnh đêm nếu đói bụng đạo diễn sẽ nhíu mày bảo anh em của mình đi mua đồ ăn khuya, không có món gì ngon, chỉ có bánh mỳ kẹp thịt, cho thêm dưa muối là đủ rồi…



Dư Uyển Uyển cũng từng theo chân bọn họ, rất không có hình tượng thục nữ ngồi xổm ở bên cạnh ăn bánh mỳ cuộn dưa muối…



Tựa như sau thời gian đó, quan hệ của bọn họ từ từ nhích tới gần.



Mặc dù Dư Uyển Uyển vẫn luôn rất ít nói, rất yên tĩnh, trừ lúc ở trước mặt mẹ mình lộ ra chút tính trẻ con thì những lúc khác cứ như bà cụ non, không mấy giỏi về giao tiếp.



Trang Hiểu Bân vẫn luôn nói với bọn họ, một mình Dư Uyển Uyển nói chuyện với phái nam nào thì sẽ đỏ mặt xấu hổ, dù sao vẫn là một cô gái nhỏ mà, không biết mẹ cô lo nghĩ điều gì nữa?



Và đương nhiên đây là một hiểu lầm!



Thế nhưng ít nhất, Dư Uyển Uyển sẽ dùng cách của mình để làm quen với bạn bè.



Anh Bảo rất không khách sáo nhận lấy trà thuốc, còn nói với cô, hiện tại Hiểu Bân đang nổi, có việc thì gọi cho anh ấy, bây giờ xài Hiểu Bân không cần phải tiếc.