Tự Phấn Đầu Thành Ảnh hậu

Chương 57 :

Ngày đăng: 20:33 26/05/20


Editor: L.N.H.T



Lúc chiếu phim “Đường Về” là đã qua ngày Valentine, từ cuối tháng Hai đến tháng Ba, vừa vặn tiến vào kỳ quan ảnh thoái trào[1].



[1] Quan ảnh thoái trào: quan ảo – phim chiếu bóng; thoái trào – giai đoạn ngưng trệ => Ý là phim điện ảnh đang ở trong giai đoạn ngưng trệ, ít chiếu phim.



Rất nhiều phòng vé lớn kêu gọi diễn viên chính do ngôi sao lớn lớn, nhà đầu tư lớn cho phim điện ảnh lớn đều tự động điều chỉnh đến tháng Năm hoặc dứt khoát đợi đến nghỉ hè. Năm mới kết thúc, đã có rất nhiều rạp chiếu chấm dứt chiếu phim.



Trước mắt, phim điện ảnh được hoan nghênh nhất chính là anime hollywood, cùng hài kịch tình yêu được cải biên từ điển tích tình yêu truyền kỳ của Châu Âu. Ở trong nước, có một bộ phim điện ảnh về đề tài Valentine do hoa đán tuyến một diễn vai chính, Valentine đi qua, phòng vé cũng không chiếm quá nhiều ưu thế.



Ở trong thời kì giáp hạt[2], vốn đầu tư nhỏ bùng nổ ở Liên hoan phim nước ngoài, được giới truyền thông nước ngoài tung hô như một đóa hoa, ngoài dự đoán của mọi người, phim nghệ thuật “Đường Về” thu được phòng vé rất tốt.



[2] Thời kì giáp hạt: sức người, tài lực bởi vì thiếu thốn mà không thể tiếp tục. Hiện tại thì đặc biệt chỉ nhân tài không có người kế tục.



Phim chiếu đến tuần thứ hai, các rạp chiếu lớn cũng bắt đầu điều chỉnh thời gian chiếu của phim văn nghệ này, xuất tối cũng có thể xem được “Đường Về” rồi.



Cùng lúc đó, truyền thông cũng được, giới giải trí cũng được, khán giả cũng được, đều tập trung hết về bộ phim này.



Có rất nhiều fan của cậu Anh xem xong bộ phim này đều hùng hồn nói, thật ra cậu Anh của tôi cũng là phái diễn xuất.



Fan của Cốc Tuyết Hàm cho rằng bộ phim này là bệ hạ tự khiêu chiến bản thân mình, cũng nhận được một thành công khác. Bệ hạ chính là diễn viên toàn năng.



Mặc dù giới truyền thông muốn phỏng vấn Đới Chí Trạch nhưng lại bị từ chối. Có lời đồn nói rằng, Đới Chí Trạch phát bệnh nặng không thể không nhập viện dưỡng bệnh. Mặc dù là vậy cũng không thể ngăn cản giới truyền thông khai thác chiều sâu bộ phim này. Cho dù là Trang Hiểu Bân nhận được giải Gấu Vàng, hay là Hoắc Lỗi nâng giải Gấu Bạc, lúc phát biểu cảm nghĩ khi nhận thường, người đầu tiên cảm ơn lại là Đới Chí Trạch.


Sau khi ông chú Vạn kết hôn cùng Hứa Mỹ Lệ dịu dàng thiện lương, sự thay đổi của ông ngoài dự đoán mọi người, nhưng rồi lại thấy hợp tình hợp lý. Trong căn nhà lớn hai tầng sa hoa này, cũng bởi vì trong nhà có ông già, có mẹ mới càng lúc càng giống một gia đình.



Ngoài ra, người trong gia đình này thông qua lời đối thoại hài hước dí dỏm, không ngừng thảo luận đủ loại chủ đề hấp dẫn hiện nay.



Bà ngoại Hứa đi ra ngoài tản bộ loanh quanh, bất cẩn vấp ổ gà nhỏ ngã một cái, chàng trai do dự rốt cuộc có nên cứu bà không? Chàng trai nghèo đến mức bữa trước no lo bữa sau đói thật sự sợ bị lừa gạt tống tiền, rồi lại không nén nổi lương tâm của mình. Cuối cùng vẫn cõng bà cụ bị trật chân về nhà.



Sau khi đến nhà họ Vạn nhìn thấy một đám người đứng thành hàng trước cửa nhà họ Vạn, chàng trai tựa như con cừu nhỏ vào nhầm bầy sói. “Cháu, cháu… cháu thật sự không có đẩy bà ấy, cháu cũng không lái xe đụng bà ấy. Ngay cả xe đạp  cháu cũng không có. Cháu, cháu, cháu… lúc bà ấy ngã xuống đất, cháu cách bà ấy ít nhất cũng năm thước, không, là mười thước.”



Chàng trai lo sợ khẩn trương, sợ bị người ta bôi đen mình, mắng mình, quần ẩu mình.



Kết quả, Vạn Nhất Lương lại vì cảm ơn chàng trai cõng bà ngoại về nhà, ngay tại chỗ cho chàng trai một xấp tiền mặt thật dày, làm cho chàng thanh niên làm chuyện tốt luống cuống không biết làm sao. Trong miệng ra sức nuốt nước miếng, cậu thật sự rất rất nghèo.



Hứa Mỹ Lệ lại lập tức cầm tiền qua, phê bình Vạn Nhất Lương, “Nhất Lương, sao con lại làm như vậy? Đây không phải là con lấy tiền sỉ nhục người ta sao? Chàng trai đừng sợ, đây là con trai lớn của dì, nó không có ý đó đâu. Hàng xóm trong cùng một phố ai mà không bắt tay với nhau, đúng không? Đợi chút nhé, dù làm đồ ăn ngon cho cháu.”



Sau lưng chàng trai nhỏ thầm nói, bác gái à, thật ra trái tim cháu không ngại bị đại gia sỉ nhục cháu đâu. Cháu không hề để ý chuyện anh ấy lấy tiền mặt đập vào cháu. Dì cần gì phải suy nghĩ cho tôn nghiêm của cháu chứ? Tiền thuê phòng tháng sau cháu vẫn chưa có đây này.



Kết quả, chàng trai xách cái bụng căng phồng vì no đi trở về.



Ngày hôm sau, chàng trai không tìm được công việc thích hợp trong thời gian dài, tựa như có kỳ tích được một công ty lớn tuyển chọn. Lúc đến nhận việc, cậu lại làm trợ lý cho Tổng giám đốc Vạn – Vạn Nhất Lương, cháu của bà ngoại Hứa. Nghe nói, cậu là được Tổng giám đốc Vạn tiến cử. Tổng giám đốc Vạn sợ cậu không có tiền ăn cơm, cố ý gọi thư ký làm phiếu ăn cơm ở căn tin trong công ty. Chàng trai cảm động đến mức cả người đều không ổn. Vẫn là người tốt được báo đáp tốt mà.



Từ sau lần đó, vị tiểu Lưu kia thường hay lượn lờ trước nhà họ Vạn.



Lại tỷ như đối mặt với con gái của mình, Vạn Nhất Lương muốn để con gái báo vào nhiều trường luyện thi. Kết quả, một ngày nào đó, con gái mất tích, nguyên đám già trẻ nhà họ Vạn vội muốn chết. Lại phát hiện lão Tam mới tới nhà bọn họ, tomboy Hứa Giai Di dẫn cô bé đi khu vui chơi. Hứa Giai Di nói, lúc anh còn nhỏ sống một cuộc sống vui vẻ, hưởng thụ tuổi thơ, sao anh lại không để cho con gái của mình cũng có tuổi thơ tốt đẹp chứ?