Tù Phi Tà Vương

Chương 282 :

Ngày đăng: 06:28 19/04/20


- Hoàng thượng ngay cả hoàng hậu trong hoàng thất cũng có

thể tứ hôn cho phiên vương thì còn có gì ta không nhẫn được. – cánh môi

phấn hồng kiều mị của nàng hé mở, khóe miệng dạng khởi ý cười khiêu

khích Hiên Viên Triệt.



Sau khi tách ra, tạm thời Cảnh Dạ Lan không biết đã có chuyện gì xảy

ra với Thu Thủy; nhưng Hiên Viên Triệt muốn dùng chỗ trống này để bịt

kín đường chạy của nàng thì đúng là nằm mơ.



- Ngươi… – hắn cười nhăn nhó. Bất luận khí thế, thậm chí là võ mồm thì hắn đều không thể thắng nàng.



- Hoàng thượng, cố nhân mà ta biết là Nhã phi nương nương

kia, có thể tùy ý hành động trong cung này mà không coi ai ra gì. Chỉ e

sẽ phá hư kế hoạch lớn của các ngươi thôi. – nói xong, nàng đem Thu Thủy ngăn ở sau người mình, đôi mắt sáng hấp háy ý cười song lộ ra hơi lạnh

thấu xương.



Hiên Viên Triệt lập tức sa sầm mặt mày, hắn đường đường là vua của

một nước lại bị chính nữ nhân bị mình phế đi sai sử, có thể tưởng tượng

được lúc này tâm tình của hắn có bao nhiêu khó chịu.



- Trẫm sẽ không ở đây lâu, nhưng có chuyện muốn nói với Bắc An vương phi. Viện binh của Đại Nguyệt đã đến Lan Lăng, nếu muốn cản

lại đám người của Hiên Viên Khanh Trần thì có mười phần nắm chắc.



- Vậy thì phải chờ tới khi nào hoàng thượng ngài đạt được

như nguyện thì hãy nói tới. Ta nhất định sẽ chờ xem. – nàng cười lạnh,

con ngươi linh động cũng không ngần ngại chiếu thẳng vào Hiên Viên

Triệt.



Hắn muốn dùng biện pháp này để chặt đứt đường đi của nàng, lại còn

ném Thu Thủy tới đây. Cảnh Dạ Lan lạnh lùng nhìn người phía sau mình,

thân mình run rẩy đã có chút bình ổn.



- Thu Thủy.


- Được rồi, nếu Hiên Viên Khanh Trần muốn ta chiếu cố an

nguy của ngươi thì ngươi cứ yên tâm ở nơi này. Nhưng nếu ngươi còn dám

không nghe lời làm liên lụy tới ta thì dù có chết, ta cũng sẽ cho ngươi

chết trong tay của ta!



Mạng của Thu Thủy đã dùng bao nhiêu thống khổ của nàng đổi lấy, còn

có cả đứa nhỏ chưa được sinh ra kia. Vậy nên chỉ có nàng mới có quyền

quyết định tới sống chết của Thu Thủy. Nàng tuyệt đối không để nàng ấy

biến thành quân cờ để kẻ khác uy hiếp chính mình hay Khanh Trần!



Cùng lúc đó, Hiên Viên Khanh Trần nhận được tin tức mới nhất từ Vô Ngân.



Thu Thủy bị bắt cóc, một nửa tử sĩ bỏ mạng ở Thủy Thiên Nhất Sắc. Trước mắt Hiên Viên Khanh Trần xẹt nhanh qua vài dòng chữ này.



- Bị ai bắt cóc? – hắn buông tờ giấy trong tay xuống, ngữ

điệu bình thản; trong con ngươi thâm sâu kia phát ra ám sắc quỷ dị. Khi

xuất hiện vẻ mặt này chính là lúc hắn đã bùng nổ tới cực điểm.



- Tin tức truyền đến là từ số tử sĩ còn sống sót, người bắt cóc Thu Thủy đã sớm có dự tính, ngay cả bọn họ cũng không kịp trở tay.

Về phần là ai thì tạm thời không thể xác định. – Vô Ngân lạnh nhạt nhìn

tờ giấy trước mắt.



Tính kế hắn và Vô Ngân?! Tốt, cứ việc đến đi!



- Khanh Trần, cho ta chút thời gian, ta sẽ đem Thu Thủy

bình an trở về. – trong lòng y đã sớm tính toán, còn có thể có ai đây?



- Không, tạm thời không nên động thủ! – Hiên Viên Khanh Trần phủ quyết đề nghị của y.



- Ý của ngươi là?



- Chờ! – hắn chậm rãi nhướng mắt nhìn lên.