Tú Sắc Nông Gia

Chương 239 : Đêm qua trộm vào nhà (2)

Ngày đăng: 20:18 19/04/20


Edit: Khuê Loạn

Beta: Nora



Beta: Do chương trước tác giả không miêu tả cụ thể nên mọi người tưởng nhầm là Mạch Thảo nói được, thật ra nàng vẫn bị câm, tiếng la hét đều từ Lai Sinh và tên trộm thôi nhé.



Sau khi nghe xong những chuyện đã xảy ra, vẻ mặt Bách Thủ âm trầm đến đáng sợ, may mà bóng đêm che khuất được vẻ nóng nảy nơi đáy mắt. Mọi người trong viện đều rất tức giận, có người vừa thù vừa đá cho người nọ một phát.



Có thể biết rõ như thế, nhất định là người quen với gia đình Bách Thủ.



Người này là ai?



Họ lật người trên mặt đất lại, mọi người nhìn kỹ, nhất thời đều hít vào một hơi. Sau đó mọi người đồng loạt nhổ một bãi nước bọt xuống đất.



“Bình thường đã là đồ mặt người dạ thú, không ngờ ngươi lại dám đi làm loại chuyện thất đức thế này. Loại người này đưa đến quan phủ vẫn còn hời cho hắn lắm!” Bách Thủ tức giận trừng mắt nói.



“Đúng đúng, đưa hắn lên quan, sử tử hắn đi, thứ không biết xấu hổ!”



Mọi người khinh bỉ nhìn Tạ Tam đang cuộn tròn trên mặt đất, thật đúng là đồ không ra gì, hại mẹ người ta, bây giờ ngay cả đứa con gái nhà người ta cũng không tha.



Lúc này mọi người đã hoàn toàn tin rằng Tạ Tam nhất định đến tìm Mạch Thảo, quả thực không bằng cầm thú!



Dương Nghĩa Trí cũng bị tiếng huyên náo làm thức giấc, lúc chạy tới nhìn thấy Tạ Tam trên mặt đất ông cũng giật mình.



Dương Nghĩa Trí trước tiên ngồi xổm xuống thăm dò hơi thở của Tạ Tam, vẫn còn thở, lại nhìn trên mặt hắn hết xanh lại tím, trong lòng ông nhất thời cảm thấy vô cùng hả dạ. Lắc lắc đầu, cái dạng này không phải bị đánh thành đầu heo sao?! Cũng thật đáng đời! Sau đó ông lại thầm than, sao không đánh hắn thêm vài gậy nữa đi!



Dương Nghĩa Trí đâu biết rằng, mọi người đều thi nhau đấm đá lên người Tạ Tam. Trên mặt hắn chỉ có vài vết máu ứ đọng, còn thân thể đã thê thảm không sao kể xiết. Tạ Tam nửa sống nửa chết nằm trên mặt đất, toàn thân đau nhức muốn chết, ngay cả ngẩng đầu lên cũng khó khăn, nhưng thần trí của hắn thì rất tỉnh táo. Trong lòng hắn thầm mắng chửi những người này, chờ hắn làm rõ chuyện này sẽ cho Dương gia thôn đẹp mặt.



Hắn hận cả nhà Loan Loan.


Nghe Dư chưởng quỹ nói, mọi người đồng loạt vỗ tay.



Cũng có người lo lắng: “Có thể lại giống như chuyện của Hương Tú không?”



Bách Thủ lắc đầu: “Nhị thiếu gia làm người chính trực, không giống kẻ âm hiểm tiểu nhân kia. Nhị thiếu gia cũng rất căm ghét mấy chuyện như thế này, chắc chắn sẽ cho chúng ta một sự công bằng.”



Mọi người tin lời Bách Thủ nói, nhưng đồng thời trong lòng lại thấy kỳ lạ, lần trước không phải Tạ Nhàn nói chuyện trên mỏ và chuyện Diêm gia đều do Tạ Dật xử lý sao? Chuyện kia khiến cho mọi người đều tức giận, lần này nhìn thế nào cũng thấy Tạ Dật không phải không thông tình đạt lý như lời Tạ Nhàn nói?



Chẳng lẽ là Tạ Nhàn nói dối?



Dư chưởng quỹ đưa Tạ Tam rời đi, mọi người cũng từ từ tản ra.



Loan Loan dẫn theo Mạch Thảo còn chưa hoàn hồn vào phòng. Sắc mặt mấy người đều khó coi.



Không ngờ Tạ Tam lại to gan như thế. Khỏi đoán cũng biết nhất định hắn thèm muốn nhan sắc của Mạch Thảo. Tạ Tam biết hôm nay nhà Bách Thủ mời rượu, cũng biết mọi người mệt nhọc cả ngày, buổi tối nhất định sẽ ngủ mê. Hắn còn biết ban đêm Bách Thủ đi làm, trong nhà chỉ có Loan Loan và Mạch Thảo, cộng thêm một đứa bé. Lai Sinh vốn là kẻ ngốc, kẻ ngốc thì có gì khó đối phó, cho nên hắn mới chọn tối nay. Hắn vốn có chút động tâm với nhan sắc của Mạch Thảo, nàng lại còn là con gái mới lớn.



Thì ra kế hoạch của hắn là vào nhà sau uy hiếp Mạch Thảo. Mạch Thảo nhát gan, hù dọa nàng một chút, hơn nữa nàng vốn là người câm, chỉ cần hắn cẩn thận một chút, chắc chắn sẽ không khiến cho đám người Loan Loan thức giấc. Sau đó nhân cơ hội đánh Mạch Thảo ngất rồi bắt đi. Ban đêm tối mù mù không nhìn thấy gì, làm sao có ai biết được rốt cuộc Mạch Thảo đi đâu. Đến hôm sau Loan Loan và Bách Thủ phát hiện Mạch Thảo không thấy đâu nhất định sẽ lo lắng không chịu được, còn có thể trả thù hai người này.



Sau đó hắn tìm chỗ nào vắng vẻ len lén nuôi Mạch Thảo. Chỉ cần hắn đối xử tốt với tiểu cô nương này, chờ ba năm nữa, con cũng có rồi, Mạch Thảo cũng không có lòng muốn bỏ chạy, hắn có thể đường hoàng đưa nàng về làm tiểu thiếp.



Nhà giàu có cường đoạt dân nữ nuôi nhốt làm tiểu thiếp cũng không phải không có.



Nhưng Tạ Tam đâu ngờ, Lai Sinh bây giờ đã không phải là Lai Sinh trước kia. Nếu đổi lại là Lai Sinh ngốc nghếch trước kia, ban đêm hắn nhất định sẽ ngủ rất say, không thể cẩn thận, cũng sẽ không dễ tỉnh như thế, nói không chừng mưu kế của Tạ Tam có thể sẽ thành công thật.



Có thể vận may của hắn đã đến hồi kết! Giờ đến đêm Lai Sinh lại thành người bình thường, hắn vừa vào sân đã bị Lai Sinh đánh tơi bời. Một khi Lai Sinh đã tỉnh coi như xác định kết cục của hắn.