Tú Sắc Nông Gia

Chương 259 : Phồn thịnh hạnh phúc (hoàn)

Ngày đăng: 20:18 19/04/20


Edit: Gà

Beta: Nora



Có bảng hiệu ngự tứ, đây quả thực là giấy thông hành miễn phí. Đêm hôm đó, cơ hồ cả Dương gia thôn đều không ngủ được. Vì thế, đến ngày hôm sau là vũ hội hoá trang mà Loan Loan mong đợi đã lâu, tinh thần của tất cả mọi người còn chưa khôi phục lại được.



Tất nhiên, vũ hội hoá trang vẫn thành công vô cùng rực rỡ.



Sân khấu tiệc tối vẫn giữ nguyên, còn tất cả ghế ngồi của khán giả thì thu lại, ở giữa dành ra một khoảng đất trống làm sàn nhảy, xung quanh xếp những chiếc bàn với hình dáng khác nhau, có dạng hình tròn hoặc hình vuông, trên mỗi bàn đặt một lọ hoa để trang trí. Còn hai bên sàn nhảy đặt một chiếc bàn thật dài, phía trên bày các loại rượu ngon và điểm tâm, mọi người có thể lấy loại điểm tâm trang trí hình con bướm hoặc loại rượu ngon mà mình yêu thích ở trên bàn để vừa ăn vừa tán gẫu.



Vũ hội hoá trang này thật ra cũng không hoàn toàn theo đúng ý nghĩa vũ hội hoá trang, nó không hề có nhảy múa. Các tiết mục góp vui của mọi người chỉ là vịnh thơ đối phú, hoặc đoán câu đố chữ, không thì cầm kỳ thi hoạ. Nam nữ cùng đứng chung một sàn nhảy, các nam nhân có thể tận lực thể hiện tài hoa của mình, nữ nhân cũng sẽ cố gắng thể hiện điểm hơn người của mình. Nếu có nam nhân nào đó nhìn trúng một nữ nhân sẽ lưu ý trong lòng, sau đó lặng lẽ tìm hiểu. Nếu đối phương đúng là khuê nữ, nam nhân sẽ mừng rỡ vạn phần, sau đó nhờ người tới cửa làm mai. Giống như ở các gia đình quyền quý thỉnh thoảng tổ chức các buổi thưởng hoa thi thơ gì đó, cũng là một phương thức giao lưu, ở thời đại này là một loại phương thức làm quen.



Trước lúc bắt đầu vũ hội, mỗi người được phát cho một loại mặt nạ đặc biệt, đủ loại kiểu dáng và đều rất đẹp. Vì vậy, mọi người đeo mặt nạ lên, không ai nhận ra ai, càng tăng thêm một chút cảm giác thần bí.



Hoạt động lần này tổ chức cực kỳ thành công, tất cả các quý nhân tới đều chơi rất vui vẻ, mọi người vô cùng thích thú với tiệc rượu vũ hội đặc biệt này. Loan Loan quyết định sau này sẽ tổ chức thêm nhiều loại hoạt động tương tự như thế này nữa.



Mà từ đó trở đi, thôn trang nghỉ dưỡng Dương gia thôn lại càng vang danh khắp cả Thiên triều, người người nhà nhà đều biết, bất kể là ở nơi nào, dù có là quý nhân kinh thành, hàng năm đều tề tựu tới đây.



Cũng có người không biết rõ bối cảnh của thôn trang, ỷ mình là con của quan to triều đình, muốn hoành hành tại thôn trang.



Chẳng là có một vị công tử nhà giàu, vì chơi thua quá nhiều bạc, nợ quá nhiều, mà rõ ràng, việc ăn nghỉ của hắn cũng rất đắt đỏ. Bởi vì là khách quen, lại là hội viên, cho nên có thể ghi sổ nợ, nhưng ghi nợ quá nhiều, lại thêm khoản chi phí ăn ngủ, nghĩ đến người cha nghiêm khắc ở nhà, trong lòng quý công tử càng thêm bất an. Cho nên, liền muốn quịt nợ, hầu bàn ngăn hắn lại muốn nói lý lẽ, còn bị hắn động thủ đánh người.




Trấn nhỏ của các nàng mặc dù không lớn, nhưng giao thông thuận tiện, trong huyện có thể coi là địa phương quan trọng nối đến Thiên triều, cho nên các tuyến đường của vùng này được triều đình tiến hành tu bổ một lượt. Cũng không biết Tĩnh vương gia dùng biện pháp gì, đoạn đường thôn quê đi tới Dương gia thôn này cũng được sửa chữa rộng rãi bằng phẳng. Bất kể là xe ngựa hay đi bộ đều tốt hơn gấp mấy chục lần so với trước đây.



Trong nhà sớm đã mua xe ngựa, vốn Loan Loan định mua một căn nhà tứ viện ở trấn trên, chuẩn bị chuyển khỏi Dương gia thôn, nhưng sau chuyện này, nàng cũng từ bỏ ý định.



Giống như ở hiện đại, con đường nhỏ ở nông thôn đã biến thành đường cái rộng rãi bằng phẳng, làm chuyện gì cũng dễ dàng, không bằng mua một chiếc xe nhỏ, muốn vào trong thành thì đi xe là đủ. Cần gì chuyển vào trong thành, ở nơi không quen biết ai, lại vừa ô nhiễm.



Ở Dương gia thôn có bằng hữu thân nhân quen thuộc, quản lý thôn trang cũng dễ dàng, Bách Thủ đi đến mỏ cũng không xa, hơn nữa giờ bọn họ có tiền, mua một chiếc xe ngựa tốt cũng không thành vấn đề. Chuyển đến trấn trên hoặc trong huyện thì ngược lại, ở đó ai cũng không quen, chỗ càng lớn, người có tiền có quyền lại càng nhiều, nói không chừng một ngày xui xẻo lại đắc tội với người nào đó. Nói thế nào thì những nhà nông gia cũng đỡ rắc rối hơn.



Không riêng gì nhà Loan Loan, đại đa số các nhà trong Dương gia thôn đều mua xe ngựa, khi xuất hành đều dùng xe ngựa. Mấy thôn lân cận mặc dù không giàu có được như Dương gia thôn, nhưng có không ít người đến thôn trang làm công, lại có một số đến làm cho mỏ, nên mấy năm nay cũng phất lên không ít.



Nếu như không có nàng, sẽ không có chủ ý tuyệt vời như vậy, mọi người cũng sẽ không có được cuộc sống tốt đẹp như ngày hôm nay. Cho nên, hiện giờ mỗi người nhìn thấy cả nhà Loan Loan đều vô cùng khách khí, nhờ vậy mà Mạch Thảo cũng được mọi người đối đãi vô cùng hiền hoà.



Hán Nhi đã đến tuổi đi học, nhiệm vụ chính của Mạch Thảo và Lai Sinh là mỗi ngày đánh xe ngựa đưa đón bé đến trường. Tiểu tử này cũng thật lạ, vốn là có thể ở lại trường, nhưng thằng bé không chịu, muốn ngày nào cũng về, phải như vậy mới có thể nhìn thấy cha mẹ mỗi ngày, mỗi ngày đều thật vui vẻ!



Tiểu tử này đi học cũng thông minh, các lão sư trong trường đều rất thích bé. Bé rất hay hỏi lão sư những vấn đề mà ngay cả họ cũng không hiểu. Bách Thủ nói: “Đó là di truyền từ mẹ thằng bé!”



Mỗi lần nghe thế, Loan Loan lại thấy rất vui mừng, nàng thường xuyên dạy con trai mấy thứ đồ ở hiện đại, hy vọng có thể truyền lại những kiến thức tương lai cho con mình. Nàng tin rằng sau này con trai nàng còn xuất sắc hơn cả nàng!



(★)•♥•*´¨`*•.(♥)(♥).•*´¨`*•♥•(★)CHÍNH VĂN HOÀN(★)•♥•*´¨`*•.(♥)(★)•♥•*´¨`*•.(♥)