Tú Sắc Nông Gia
Chương 45 : Họp thôn
Ngày đăng: 20:14 19/04/20
Mấy người lại nói chuyện thêm mấy câu, sau đó Bách Thủ mang những ống trúc giữa sân, bắt đầu làm mắc áo. Đầu tiên phải vót thành thẻ trúc, Bách Thủ vừa làm vừa giải thích cho mọi người nghe cần phải chú ý những gì, ví dụ như quần áo mùa đông dày hơn một chút, có thể làm thêm mấy cái mắc áo rộng để treo áo bông.
Vót trúc rất đơn giản, mọi người ai cũng làm nông, tổ tiên từng đi săn thú nên vừa nghe đã hiểu.
Mảnh trúc được vót xong thì nhóm lửa, phải hơ nóng chỗ cần bẻ cong, sau đó uốn lại xâu hai đầu với nhau.
Mắc áo hoàn thành.
Mấy người kinh ngạc nhìn cái móc áo Bách Thủ vừa làm xong, thì ra làm thứ này đơn giản như thế, sao không ai phát hiện ra loại đồ này nhỉ, nhất thời lại thêm bội phục Bách Thủ.
Cát Sơn cầm móc áo trúc lên cẩn thận nhìn một lượt, vỗ đùi đánh đét… cười to nói: “Lúc đầu ta còn oán mụ vợ ta sao hôm nay không cho ta ra ruộng, ha ha… bây giờ thấy thứ này thực là thần kỳ mà!”
Đám người cha Nguyên Bảo cũng gật đầu phụ họa theo. Loan Loan ngồi trong nhà nghe vậy khóe miệng lại lộ ra nụ cười vui vẻ.
Lúc uốn cong mắc áo phải chú ý một chút kỹ xảo, trông thì đơn giản, nhưng lúc mới bắt đầu luôn có một chút vấn đề, nếu không phải hình dạng không đẹp mắt như của Bách Thủ làm thì là hai bên không cân đối, còn phải tập luyện mấy lần mọi người mới biết.
Nắm được cách làm rồi mọi người liền đi lên núi chặt trúc.
Lúc gần đi, mọi người không ngừng nói cảm ơn Bách Thủ. Bụng dạ nam nhân rộng rãi hơn nữ nhân nhiều. Tiếp xúc với nhau một buổi chiều, mọi người cảm thấy Bách Thủ là người rất dễ chung đụng, tài giỏi mà cũng thành thật.
Người trong thôn gần đây tới tiếp xúc càng ngày càng nhiều, mọi người không chỉ bình an khỏe mạnh, còn dính ít “hơi” của vợ chồng Bách Thủ. Huống chi trước đây còn có thầy tướng tính toán như thần nói vợ Bách Thủ là một người may mắn, trong lòng quyết định nếu có thể nhất định phải kết giao với Bách Thủ.
Mấy người về nhà làm mấy cái mắc áo dùng thử, quả nhiên rất tốt, mấy bà vợ trong nhà cũng vô cùng vui thích.
Không tới mấy ngày rất nhiều nhà trong thôn cũng dùng thứ này.
Từ đó về sau, khi mọi người nhìn thấy Bách Thủ đã không còn sợ hãi, xa cách ban đầu, thậm chí còn có bội phục. Nhưng không ai chịu chủ động chào hỏi hắn, trừ người của ba nhà kia.
Vốn dĩ, nàng còn lo không biết có phải nhà mình tới quá sớm rồi không, đến gần mới biết trong viện có đầy người đang ngồi rồi.
Khi thấy hai người đến, mọi người đều nhìn chằm chằm.
Loan Loan thật sự 囧 bối rối, giống như là thủ trưởng duyệt binh nha. Nếu như ánh mắt có thể sùng bái hẳn hoi một chút.
Mẹ Nguyên Bảo và mẹ Thạch Đầu đứng ở phía ngoài chào hỏi nàng trước, mà cha Nguyên Bảo và cha Thạch Đầu cũng nói chuyện với Bách Thủ ở cùng một chỗ.
Lúc này, nàng thầm cảm thấy may mắn vì mình có mắt nhìn người, nếu như không có hai nhà này chào hỏi hai vợ chồng nhà nàng, đứng ở đây thực sự xấu hổ cực kỳ.
Trong thôn đã loan truyền “mối quan hệ giữa hai nhà Nguyên Bảo và nhà Loan Loan không tệ” từ lâu, bây giờ nhìn thấy mới thực sự chắc chắn, trong viện nhất thời vang lên tiếng nghị luận sôi nổi. Mà ở chỗ này, Loan Loan và mẹ Nguyên Bảo, mẹ Thạch Đầu đứng một mình một chỗ nói chuyện.
“Nhà muội ăn xong cơm trưa mới xuống, không ngờ là vẫn đến muộn một chút.” Thật vất vả mới về với tập thể, lần đầu tiên hội họp lại đến muộn.
Nghe vậy, mẹ Nguyên Bảo khẽ mỉm cười: “Không muộn, dựa theo lệ thường thì vẫn còn sớm mà.”
Loan Loan đưa mắt nhìn sân đầy người, lại đưa mắt nhìn mẹ Thạch Đầu đang hé miệng cười, không hiểu ý của nàng.
Mẹ Nguyên Bảo đưa mắt nhìn Bách Thủ đứng ở phía xa, lại đưa mắt nhìn từ đầu đến chân nàng một cái, rồi nói: “Có người thấy tò mò!”
Mẹ Thạch Đầu “phì” một tiếng, bật cười, Loan Loan lập tức bừng tỉnh!
Dựa theo thông lệ hàng năm, thời gian quả thực vẫn còn sớm, chỉ có điều, không biết là ai để lộ tin tức, người trong thôn đã biết họp thôn lần này trưởng thôn có bảo người ta gọi nhà Bách Thủ tới, vốn có người còn không tin, nhưng người báo tin lại là con dâu của trưởng thôn. Vậy muốn giả cũng không được!
Người trong thôn có rất nhiều, bình thường Loan Loan cũng gặp mấy nhà, hơn nữa từ trước tới nay đều không thấy Bách Thủ xuất hiện trong thôn, mọi người cũng chưa từng gặp Loan Loan, gần đây trong thôn lại có rất nhiều sự tích về hai người, xuất phát từ buồn tẻ lại thêm tò mò nên mọi người mới tới sớm như thế!