Tú Sắc Nông Gia

Chương 65 : Nguyên tiêu, người tới

Ngày đăng: 20:14 19/04/20


“Này nha, mẹ Đại Trí, bọn ta vẫn thường nói đầu óc bà linh hoạt, ngày tốt như thế này mà bọn ta cũng không biết bày sạp ra để bán đó.” Mẹ Trường Thọ ở trong đám người cười ha ha, lớn tiếng nói.



Mẹ Đại Trí ở phía sau đi tới, mặt đầy ý cười, hôm nay mọi người đều vào chùa chơi, nên bà đã bày sạp ở ngoài chùa để bán đậu phụ từ sớm, không chỉ được ăn cơm chay mà còn kiếm được bạc, nghe thấy mẹ Đại Trí nói như thế, giữa hai đầu lông mày lộ ra sự đắc ý: “Cũng không có gì, chỉ kiếm chút tiền rượu thôi.”



“Như vậy cũng tốt mà, hôm nay bọn ta ai cũng bỏ bạc ra ngoài, bà lại cất tiền vào túi. Lần sau đừng quên nói một tiếng nha, để cho bọn ta kiếm chút tiền rượu nữa.” Mẹ Trường Thọ vừa nói vừa nháy mắt với người bên cạnh.



“Nhất định, nhất định.” Mẹ Đại Trí cũng không ngừng bước, đáp.



Lại cười thầm trong bụng, những người này chỉ biết đỏ mắt nhìn người ta kiếm bạc, bản thân lại không biết suy nghĩ, rồi ánh mắt lại quét qua Loan Loan đang đứng ở bên cạnh nhìn thẳng về phía trước, chậm rãi đi ra khỏi đám người, đi về phía Lý Đại Trí đang gánh hàng, đặc biệt dễ làm người ta chú ý.



Vẻ mặt mẹ Đại Trí trầm xuống, bĩu môi, chạy đuổi theo hai đứa con ở phía trước, thúc giục Lý Đại Trí đi nhanh, thoáng cái đã không còn thấy bóng dáng ba mẹ con.



Loan Loan thu hồi ánh mắt, lắc lắc đầu.



“Vợ sao vậy?” Nghe thấy giọng nói của Bách Thủ, Loan Loan ngẩn người một chút, không phải là người này vẫn đang ở phía trước sao? Tới đây lúc nào vậy?



Loan Loan lắc đầu với hắn, nói: “Không có gì.”



Bách Thủ nghi ngờ, nhìn về phía đám người ở phía trước, dò hỏi: “Vợ tìm người à?”



“Không phải vậy.” Loan Loan nói, sau đó kéo ống tay áo của hắn lại gần, thấp giọng nói: “Nói cho chàng biết nhé, ban đầu ta cũng định bày hàng để bán vào ngày hôm nay, nhưng sau đó bị hai người Thanh Diệp tẩu tử ngăn cản!” Nói nàng bận rộn làm việc quanh năm suốt tháng, không chịu nghỉ ngơi lấy một ngày.



Bách Thủ không khỏi bật cười, bàn tay ở dưới ống tay áo nhẹ nhàng nắm chặt tay Loan Loan, dù sao thì cũng không có ai nhìn thấy, liền nói: “Hai người bọn họ nói đúng…” Lại nhìn khuôn mặt gầy gò của nàng, năm trước có quá nhiều việc, khiến Loan Loan lại gầy thêm một ít, tháng giêng này được ở nhà nghỉ ngơi hơn chục ngày, sắc mặt đã khá hơn một chút, trong mắt hắn hiện lên chút đau lòng, nếu không phải ngại bây giờ vẫn còn ở bên ngoài, Bách Thủ thật sự rất muốn ôm vợ thật chặt. Lại nói: “Hôm nay để ta làm cơm cho.”



Mặt mày Loan Loan khẽ cong, cười híp mắt nói: “Ừ!”




Từ lúc thuê Lai Sinh, Loan Loan đã đồng ý với ông nội hắn là sẽ chăm sóc hắn, mấy ngày nay nàng đã uốn nắn không ít tật xấu của hắn. Ví dụ như trên bàn cơm, nhìn thấy đồ ăn ngon hắn đã quen dùng tay bốc, Loan Loan mà nhìn thấy là sẽ cầm đũa gõ hắn, trước đây, quần áo hắn phải mặc đến hơn mười ngày, bẩn đến mức không thể nhìn ra màu gì thì hắn mới chịu đổi, bởi vì hắn thích vào trong thôn đào bới lung tung, có lúc thì cùng với bọn trẻ con trong thôn nghịch ngợm điên cuồng, lần nào cũng thế, quần áo mới mặc chưa được một ngày đã bẩn kinh khủng, về sau Loan Loan phạt hắn phải giặt toàn bộ quần áo của Bách Thủ, ban đầu hắn không chịu nghe theo, Bách Thủ liền sầm mặt cầm gậy dọa hắn.



Sau mấy lần như vậy, hắn cũng thật sự thay đổi, quần áo sẽ không đến nỗi vừa mặc lên người đã bẩn, đến lúc phải thay thì cũng biết chủ động thay. Lúc ăn cơm đã không dùng năm ngón tay để bốc, cũng không giống trước kia cứ đến nhà người ta là lại sờ mó lung tung!



Đối với chuyện này, ông nội Lai Sinh rất hài lòng.



Phương pháp dạy dỗ của ông nội Lai Sinh là nghiêm khắc nói lý lẽ, nếu không nghe thì sẽ cầm roi đánh.



Mà Loan Loan nghĩ nói lý lẽ với hắn, bất kể hắn ngu ngốc hiểu hay không hiểu, nói nhiều như vậy rồi, thế nào thì hắn cũng phải nhớ được dăm ba câu đi, cứ bắt được nhược điểm của hắn, dùng đồ ăn ngon để thưởng phạt, còn có Bách Thủ ở bên cạnh trợ giúp, có thể nói là vừa đấm vừa xoa, đương nhiên là hiệu quả hơn nhiều so với ông nội Lai Sinh.



Chờ Lai Sinh đi rồi, Loan Loan quét dọn chuồng gà một lần, rồi lại quét qua cái chuồng heo, ném rau xanh cho gà, rồi lại đút cho gà con ăn, đang chuẩn bị cầm gùi đi ra ngoài giúp Bách Thủ cắt ít rau lang về thì thấy Lai Sinh cầm nhánh cây trong tay, đang đi từ dưới sườn núi lên, khua trái khua phải, thỉnh thoảng còn bất mãn liếc mắt nhìn đằng sau.



Mà đi theo sau hắn là Lý Đại Thạch, sau lưng Lý Đại Thạch còn có một người đang mặc áo trường sam.



Loan Loan nhìn kỹ mới biết thì ra là Dư chưởng quỹ của đại tửu lâu trên thị trấn!



[Chú giải]



*Hòa ly: chế độ ly hôn mà hai bên cùng đồng ý.



*Hưu: Chế độ ly hôn đơn phương.



*Bảy điều: còn gọi là thất xuất chi điều(Bảy điều bỏ vợ): Không hiếu thuận với cha mẹ chồng; không có con cái(khiến cho chồng bị tuyệt hậu); dâm đãng; có thói ghen tuông; có bệnh hiểm nghèo; lắm điều; trộm cướp.