Tú Sắc Nông Gia

Chương 99 : Sinh em bé

Ngày đăng: 20:15 19/04/20


Các món ăn tối đơn giản hơn nhiều, Loan Loan cho những miếng mỡ nhỏ vào nồi thắng dầu, cho thêm chút gừng, tiêu, hành lá, phi thơm, sau đó đổ nước vào, đợi nước sôi lại cho rau cải đã chuẩn bị trước vào nấu lên.



Mỗi bàn múc ra một tô, nước canh nóng hôi hổi vừa thanh đạm vừa có mùi thịt nhưng lại không sôi sục giống lẩu, ăn vào lại có mùi vị không giống rau xào bình thường!



Mọi người vừa hiếu kỳ thảo luận vừa ăn đến khí thế ngất trời, đầu túa ra đầy mồ hôi. Hôm nay mọi người đến nhà Loan Loan đã được ăn một bữa vô cùng sảng khoái, toàn được nếm những món mỹ vị mà đời này chưa từng được hưởng qua.



Mọi người tụ hợp cùng một chỗ, hơn nữa còn giao lưu cảm tình. Các nam nhân nói chuyện thu hoạch hoa màu, chúng phụ nhân nói chuyện chồng con, còn theo Loan Loan học hỏi xem làm thế nào làm được những món ăn ngon này.



Đêm đó sau khi cơm nước xong xuôi, mọi người liền lục tục trở về nhà mình. Mấy người có quan hệ tốt giúp đỡ thu dọn bàn, đồ cần trả thì đem trả. Mấy người mẹ Nguyên Bảo giúp đỡ mang hết mấy cái tô chậu vào phòng bếp, đồ ăn thừa gom lại cùng cho vào nồi, rồi lấy nước để rửa bát.



Mấy người cha mẹ Loan Loan cũng chuẩn bị ra về, cha và mẹ Loan Loan đang đứng ngoài sân nói chuyện với thôn trưởng Dương Nghĩa Trí.



“… Cám ơn thôn trưởng đã chiếu cố hai đứa bọn chúng, lần vất vả này ngài đã giúp không ít việc rồi…”



Mà Loan Loan đang ở phòng trong nói lời tri âm chia tay với đại tỷ Vương Lý.



“… Chỉ cần bây giờ muội sống tốt là được rồi, về sau cần giúp đỡ gì thì sai người đến đưa tin cho tỷ, tỷ cùng tỷ phu muội chẳng có bản sự gì, thứ khác không nói nhưng vẫn có chút sức…”



Loan Loan cười gật đầu, nàng đã hiểu, trước kia ở nhà quan hệ giữa nàng và vị đại tỷ này quả thật không tệ, hơn nữa người đại tỷ này cũng tương đối chăm sóc nàng. Lúc trước khi nàng định thân với Bách Thủ, đại tỷ biết Bách Thủ là nam nhân như vậy nên đã từng kiên quyết phản đối, nhưng trong nhà mẹ nàng ích kỷ đã quen, đại tỷ có phản đối căn bản cũng không làm nên chuyện gì, sau đó khi tỷ ấy được gả đi nhưng trong lòng vẫn còn một phần lo lắng cho nàng.



Cho nên trong lòng Loan Loan cảm giác khá thân thiết với Vương Lý.



“Đại tỷ, tỷ yên tâm đi, bây giờ muội rất tốt. Tiền tài chỉ là vật ngoài thân, có thể từ từ kiếm được, và Bách Thủ cũng rất tốt với muội.”



Nhìn vẻ tươi cười chân thành của Loan Loan, trong lòng Vương Lý coi như dễ chịu hơn một chút.



Sau đó Loan Loan lại hỏi nàng sống thế nào, tỷ phu có đối xử tốt với nàng không?


“Nàng ăn đi, ta không cần ăn đâu.” Khóe miệng Bách Thủ lộ ra nụ cười.



Lại thấy Loan Loan ở buồng trong ló đầu ra: “Không chỉ mình ta cần tẩm bổ, chàng cũng cần nữa, chuyện sinh con này đâu phải chuyện của mình nữ nhân chứ, hai người đều phải bồi bổ.”



Đôi mắt Bách Thủ sáng ngời, bước qua nhìn nàng nói: “Vợ, nàng đồng ý sinh con cho ta rồi hả?”



Loan Loan trợn trừng mắt với hắn, nàng nói không sinh con cho hắn lúc nào chứ. Bàn tay nhỏ bé gạt mớ tóc lòa xòa trên trán hắn, nói: “Cho nên, chàng cũng phải cùng bồi bổ, biết không?”



Bách Thủ vội vàng gật đầu lia lịa, cười ha ha nói: “Bổ, bổ, chúng ta cùng tẩm bổ!”



Nói xong cầm chậu xuống bếp múc nước, chu đáo giặt khăn cho Loan Loan. Đợi hai người rửa mặt xong, kiểm tra cửa nẻo đều đóng kỹ rồi, thì cởi quần áo chui vào chăn, sau đó ôm Loan Loan, bàn tay lớn nhẹ nhàng vuốt ve trên bụng nàng.



Loan Loan vuốt ve tay hắn: “Còn chưa có con đâu. Mới ăn cơm xong không thể sờ bụng hoài vậy!”



Bách Thủ lập tức trung thực rụt tay về, khẽ cong cánh tay đang kê dưới cổ Loan Loan về phía mình, Loan Loan tự động xoay mặt qua, sau đó dịu dàng hôn một cái.



Chỗ da thịt bờ môi chạm vào vừa mềm vừa mịn, còn thơm thơm, dù vợ không thoa thứ gì nhưng hắn lại cảm thấy trên người vợ rất thơm. Vùi đầu vào cổ nàng dùng sức hít hà, vợ của hắn thơm quá đi thôi!



Hơi thở âm ấm phà vào cổ nàng ngưa ngứa làm Loan Loan cười ha ha, nhẹ nhàng đẩy hắn ra, giận trách: “Ngứa quá!”



Giọng nàng nũng nịu như chất kích thích, Bách Thủ lập tức cảm thấy khí huyết toàn thân sôi trào, xoay người một cái đã đè trên người nàng.



Loan Loan theo phản xạ có điều kiện chống tay lên ngực hắn, cơ bắp cứng chắc dưới bàn tay nàng, mặt nàng đã bắt đầu hơi nóng lên nhưng vẫn nói: “Hôm nay bận rộn cả ngày mệt rồi!”



Bách Thủ nhìn nàng cười hì hì nói: “Không sao, việc tốn sức cứ để nam nhân làm, nàng nằm hưởng thụ là được rồi!”



Lời này nói ra xong, mặt Loan Loan đỏ bừng lên! Vừa thẹn vừa xấu hổ mà lại vừa buồn cười, nhưng đôi bàn tay to lớn có lực kia dường như có ma lực dạo chơi trên da thịt nàng, khơi dậy toàn bộ thần kinh, kích hoạt máu huyết đang yên tĩnh, cũng đốt lên toàn bộ dục vọng nguyên thủy của con người.