Tư Thái Cung Phi
Chương 113 : Một năm sau
Ngày đăng: 00:37 19/04/20
Edit: Lan Sung nghi.
Beta: Mai Thái phi.
Một năm sau, lại là cuối thu.
"Trẫm mong lục cung ca ngợi sự tu dưỡng kính phu giáo hài (thờ chồng dạy con), nâng khăn sửa túi. Ngô thị kính cẩn thật thà, hiền hòa ôn huệ, ở hậu cung cẩn thận, hành sự theo bổn phận, một lòng tận tâm, sớm tối không từ. Nay tuân theo từ dụ của Hoàng Thái hậu, phong làm Chính Tứ phẩm Tiệp dư. Khâm thử."
Tiểu Ngô thị lập tức khấu đầu bái lạy: "Thần nữ lĩnh chỉ tạ ơn."
---
Tiêu Phòng cung.
Hoa Thường mặc một bộ thường phục màu vàng cam ngồi ở hành lang ngắm cảnh mưa thu bên ngoài cùng với Thục phi, trong tay nàng cầm một chiếc lò sưởi nhỏ. Cuối thu đầu đông, Thục phi phủ thêm một chiếc áo choàng, khiến cho dáng người nhìn vào càng thêm mảnh mai.
Sóng mắt Thấm Thục phi lưu chuyển, phong tình vô hạn, cười duyên nói: "Tiểu Ngô thị mong trăng mong sao, cuối cùng cũng đã được toại nguyện, vào hậu cung trở thành nữ nhân của Hoàng thượng. Hừ, buồn cười chết mất. Từ khi nào một Chính Tứ phẩm Tiệp dư mà lại được nhận ý chỉ sắc phong vậy? Thái hậu vì giành cho chất nữ của mình vinh quang và thể diện cũng thật là liều mạng."
Bởi vì hai chất nữ của Thái hậu đều lần lượt vào cung, cho nên quan hệ giữa Thấm Thục phi và Thái hậu cũng không còn thân mật như lúc trước nữa. Hiện tại lời nói trào phúng phát ra từ trong miệng nàng ấy cũng không có gì kì lạ.
Thật ra Hoa Thường thầm cảm thán trong lòng. Hai người đã từng thân như mẫu tử, hiện tại chỉ như người xa lạ, thứ còn lại cũng chỉ là tình cảm mặt ngoài, đúng là thế sự vô thường.
Thành Phi nhìn móng tay vừa sơn đỏ, cười nói: "Bổn cung không quan tâm tuyển tú năm sau có ai muốn vào cung. Người vào cung đều là dáng vẻ, điệu bộ đó, có gì đáng ngạc nhiên đâu? Bổn cung để ý chính là thời điểm trước khi tuyển tú, nhất định sẽ có đại phong lục cung. Tuyển tú lần trước phân vị của bổn cung vẫn không thay đổi, có lẽ lần này sẽ cao hơn một chút."
Nghe đến đó Nhiễm Phong cũng trở nên kích động, đôi mắt lóe sáng nói: "Nương nương có thể tấn thêm một bậc sao?"
Thành Phi híp mắt: "Khó mà nói được. Về cơ bản Thấm Thục phi và Kỳ Hiền phi sẽ không thay đổi. Nếu tấn thêm một bậc sẽ là Quý phi, đối với các nàng ấy là hơi sớm. Còn bổn cung, tấn thêm một bậc sẽ là tứ phi. Năm năm, ta còn phải xem tâm tình của Hoàng thượng như thế nào đã. Các phi tần phân vị thấp đều có thể thăng một bậc. Ngươi đi nói với Thẩm Quý nhân một tiếng, rằng mấy tháng tới biểu hiện tốt một chút cho bổn cung, tiến cung đã năm sáu năm, đừng cứ đứng ở phân vị Quý nhân như vậy mãi."
Nhiễm Phong hành lễ đáp ứng.
Người trong hậu cung đều hiểu rõ. Ai cũng biết Hoàng thượng không phải là người ham mê nữ sắc. Nếu Hoàng thượng muốn tấn vị, một nhìn gia thế, hai nhìn con nối dõi, ba xem đức hạnh, bốn chính là thưởng an ủi trước khi tuyển tú.
Ba điều đầu tiên tạm thời không nhắc đến, thì chỉ còn lại điều cuối cùng là dựa vào tuyển tú ba năm một lần, hy vọng Hoàng đế có thể nhớ đến ngươi, cho ngươi một ban thưởng an ủi, thăng lên nửa cấp hay một bậc.
Đặc biệt là phi tần phân vị thấp. Mặc kệ khí trời đã cuối thu, sắp đến mùa đông, các nàng vẫn mặc y phục lòe loẹt, lộng lẫy mỹ lệ, đến Ngự Hoa viên ngắm hoa, chỉ hy vọng "mèo mù vớ cá rán", có thể tình cờ gặp được Hoàng đế đang đi giải sầu.
Phi tần có địa vị cao, có hài tử thì trên cơ bản đều không có động tĩnh, bởi vì các nàng không lo lắng sẽ bị Hoàng thượng quên lãng.
Thực tế trong hậu cung chính là như vậy. Có lẽ Hoàng thượng sẽ quên một nữ nhân, nhưng không có ai lại quên đi hài tử của mình. Chỉ cần có hài tử thì ngươi sẽ không phải là người bị quên lãng.
Thứ mà các phi tần liều mạng cầu xin có được cũng chỉ là một đứa bé mà thôi.