Tư Thái Cung Phi
Chương 118 : Sảy thai
Ngày đăng: 00:37 19/04/20
Edit: Huệ Hoàng hậu.
Beta: Mai Thái phi.
Bởi vì Hoa Thường có thai, cho nên tuyển tú năm nay nàng không tham dự. Lần tuyển tú này Thái hậu và Hoàng hậu chủ trì, Thấm Thục phi, Đức phi và Ninh Chiêu nghi hỗ trợ.
Hoàng đế cũng không quá để ý đến việc tuyển tú. Người nên tiến cung sớm đã định trước rồi, còn lại thì xem Thái hậu và Hoàng hậu có thích hay không mà thôi. Về việc tứ hôn, chỉ cần không phải quá kém, gia thế tương đương, thì cũng không có gì trở ngại.
Cho nên khi toàn bộ hậu cung đều bận rộn vì việc tuyển tú, thì Thượng Dương cung lại rất yên lặng.
"Hôm nay thân thể nàng có khá hơn không? Nghe Thái y nói, nàng ăn uống vẫn không tốt." Hoàng đế sờ sờ gương mặt của Hoa Thường, hiện tại lại gầy đi rất nhiều.
Hoa Thường nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt, thanh âm nhẹ nhàng: "Thai này của thần thiếp nháo ầm ĩ, phản ứng trong thời kỳ mang thai cực kì mãnh liệt, thân thể không thoải mái, tất nhiên sẽ không muốn ăn uống gì. Chờ khi đứa bé sinh ra, thần thiếp nhất định phải mắng nó một trận mới được."
Hoàng đế bị lời nói của Hoa Thường chọc cười, sau đó hắn đỡ Hoa Thường dậy, nhỏ giọng nói: "Nàng muốn ra ngoài đi dạo một chút không? Nằm cả ngày cũng không tốt."
Hoa Thường khẽ lắc đầu: "Thần thiếp cảm thấy thân thể có chút nặng nề, cũng hay mệt mỏi, nên không muốn nhúc nhích."
Hoàng đế bất đắc dĩ cười cười, triều mến sửa lại vài sợi tóc tán loạn của Hoa Thường, nhẹ nhàng nói: "Không muốn nhúc nhích thì chúng ta sẽ không động đậy. Đúng rồi, trẫm nhớ nàng có một muội muội, nhưng hình như không có trong danh sách tuyển tú thì phải?"
Hoa Thường lộ ra nụ cười chế nhạo, lên tiếng nói: "Đúng là thần thiếp có một muội muội, tên là Hoa Dung. Vân tưởng y thường hoa tưởng dung [1], thần thiếp cũng đã từng nhắc qua với Hoàng thượng. Đương nhiên nàng ấy không có trong danh sách tuyển tú, bởi vì hai năm trước đã được phụ thân định gả rồi."
[1] Vân tưởng y thường hoa tưởng dung: Mây tựa xiêm áo, hoa như dáng người - một câu trong bài "Thanh Bình Điệu" của Lý Bạch.
Hoàng đế lộ ra thần sắc khó hiểu, mở miệng hỏi: "Định gả rồi? Sao không nghe nàng nói gì hết vậy? Trẫm còn định tứ hôn cho muội muội của nàng, cũng là do trẫm bận quá, giờ mới nhớ tới việc này."
Hoa Thường cười nói: "Phụ thân là bị Hoàng thượng người làm cho sợ hãi. Dưới gối ông chỉ có hai nữ nhi, nữ nhi lớn vừa tham gia tuyển tú đã bị tuyển vào cung. Tiểu muội kia của thần thiếp, tư dung lại càng hơn thần thiếp. Nếu tham gia tuyển tú, một khi lại bị Hoàng thượng nhìn trúng nữa, thì chắc chắn phụ thân phải khóc rồi."
Hoàng đế nghe vậy cười khổ: "Trong mắt Hoa khanh, trẫm là một quân vương háo sắc như vậy sao?"
Hoa Thường nhẹ nhàng mỉm cười, dịu dàng nói: "Đối với phụ thân mà nói, Hoàng thượng đây là người có tiền án, tất nhiên phải đặc biệt cẩn thận. Tỷ muội cùng thờ một phu quân vốn là giai thoại, ai biết Hoàng thượng có tâm huyết trào dâng hay không chứ?"
Mặt mày Thái hậu nhu hòa, cười nói: "Hiện tại các cô nương đều đang ở tuổi đẹp nhất, tất cả đều xinh tươi yêu kiều, ai gia nhìn mà cực kỳ hâm mộ."
Thấm Thục phi ở bên cạnh nhỏ giọng khen ngợi: "Thái hậu mới là khí chất cao quý, không phải cứ có dung mạo thì có thể sánh bằng."
Thái hậu vui vẻ cười vài tiếng.
Hoàng hậu không ở đây nữa, Thấm Thục phi thì nói chuyện với Thái hậu, nên Đức phi liền mở miệng hỏi: "Cô nương mặc y phục màu xanh biếc ở bên trái kia là của nhà ai?"
Tú nữ kia thoáng tiến lên một bước, xiêm váy màu xanh biếc rất hợp với nàng, khi cử động giống như sóng nước dao động, xinh đẹp dịu dàng. Nàng có chút khẩn trương, nhún người hành lễ trả lời: "Thần nữ là nữ nhi của Hàn Lâm học sĩ Chu Đan."
Hàn Lâm học sĩ thuộc hàng Tòng Tam phẩm. Học sĩ là chức quan chưởng quản điển lễ, biên soạn mọi việc. Nếu được Hoàng thượng tín nhiệm thì có thể cùng cấp với nội tướng, còn không được tín nhiệm thì chính là một chức quan nhàn hạ.
Chu Đan không phải một cái tên quen thuộc, ước chừng cũng chỉ là một học sĩ với chức quan nhàn nhã mà thôi.
Đức phi cười nói với Thái hậu: "Thần thiếp thấy dáng vẻ nàng ấy cũng đoan chính, là một mỹ nhân."
Thái hậu gật gật đầu, mở miệng hỏi: "Ngày thường ngươi đọc sách gì?"
Chu thị hành lễ trả lời: "Thần nữ được phụ thân dạy dỗ, trong nhà mời phu tử, thường đọc 《 Nữ tắc 》, 《 Nữ huấn 》, còn lại cũng không hiểu lắm."
Thái hậu chậm rãi gật gật đầu, nói với Hoàng đế: "Ai gia nhìn cũng không tệ lắm."
Sao Hoàng đế có thể không gật đầu cho được, đành nói: "Lưu."
Hoàng đế vừa nói xong, ngoài điện có một tiểu thái giám chạy vào, vội vội vàng vàng "phịch" một tiếng quỳ xuống đất, đang là mùa đông rét lạnh nhưng trên đầu của hắn lại đầy mồ hôi.
Mọi người đều cau mày, đây là điện tuyển, mà lại có nô tài tùy tùy tiện tiện xông vào. Thái hậu nhíu mày thật sâu, quát lớn: "Hoang mang rối loạn, còn ra thể thống gì nữa."
Tiểu thái giám thiếu chút nữa thì nước mắt nước mũi giàn giụa, khấu đầu thật sâu, thanh âm run rẩy: "Nô tài là tiểu thái giám của Thượng Dương cung, khởi bẩm Hoàng thượng, Thái hậu, Hiền phi nương nương, nương nương... sảy thai rồi!"
Danh sách tú nữ trên tay Hoàng đế "bộp" một tiếng rơi xuống đất, thanh âm này đặc biệt nặng nề và vang dội trong đại điện rộng lớn.