Tư Thái Cung Phi
Chương 124 : Tú nữ vào cung
Ngày đăng: 00:37 19/04/20
Edit: Huyền Hiền nghi.
Beta: Mai Thái phi.
Ôn Quý tần cứ yên lặng mà ra đi như thế, hậu cung cũng không có người nhớ đến nàng ta, hoặc nói đúng hơn là không dám nhớ đến.
Mà Hoa Thường cũng đứng lên từ trong đau khổ. Suy cho cùng, đó chỉ là một đứa bé còn chưa sinh ra, đối với Hoa Thường mà nói, cũng không đau đến mức thấu tận tâm can.
Ở đời trước, người thân của nàng đều chết hết. Dù vậy, nàng cũng vẫn kiên cường sống đến giây phút cuối cùng, hơn nữa còn tìm được ý nghĩa để tiếp tục sống.
Thật ra con người là một loại động vật vô cùng cứng cỏi, không trải qua khó khăn đau khổ thì vĩnh viễn không biết mình có thể mạnh mẽ đến mức nào.
Với kết quả hiện tại thì Hoa Thường cũng không có điều gì bất mãn. Vì pháp luật ở thời hiện đại, mưu hại đứa bé còn trong bụng cũng không được tính là tội giết người nên xét kỹ thì ở cổ đại này ngược lại nàng được lợi nhiều hơn.
Còn người hạ độc thủ phía sau màn, nàng tin rằng không có kế hoạch nào là thật sự có thể thiên y vô phùng, nên nàng sẽ đợi.
---
Từ Ninh cung.
Thái hậu mặc một thân thường phục nằm trên giường, trên trán có buộc một mảnh vải nhỏ màu xám tro. Có lẽ do trong người có bệnh nên cả người bà đều bực bội, không có tinh thần, giọng nói cũng yếu ớt: "Hoàng đế định làm thế nào với Ngũ Hoàng tử vậy?"
Hoàng đế ngồi trên ghế dựa, hơi cúi đầu nói: "Phiền mẫu hậu lo lắng rồi. Hoàng hậu cũng đã nhắc đến chuyện này với nhi thần, chỉ là hiện giờ tâm trạng nhi thần rất nặng nề, không có tâm tình quan tâm đến những chuyện lặt vặt nên vẫn chưa có quyết định."
Hoàng đế vươn tay xoa xoa hai bên Thái Dương: "Hoàng hậu an bài đi."
Hoàng hậu suy nghĩ trong chốc lát, rồi chậm rãi nói: "Châu thị có dung mạo tốt, nhưng xuất thân có chút thấp. Khi tuyển tú thần thiếp thấy tính tình của nàng ấy rất hướng nội, không bằng an bài nàng ấy đến Trường Nhạc cung, bởi vì Ninh Chiêu nghi là người dễ ở chung. Tính tình Chu thị ôn hoà, biết tiến biết lùi, thần thiếp nghĩ nên an bài nàng ấy đến Trữ Tú cung là thích hợp nhất. Tính tình của Nghiêm Tu nghi cũng rất ôn hoà, nhất định sẽ vô cùng hoà hợp. Còn Mã thị... Thần thiếp không thể làm chủ được, Hoàng thượng nghĩ nên an bài nàng ấy như thế nào?"
Hoàng đế suy nghĩ trong chốc lát rồi nói: "Mã thị trời sinh tính tình hoạt bát, vậy an bài nàng đến Thượng Dương cung đi. Hiền phi vừa chịu nỗi đau mất con, hy vọng với tính tình của Mã thị có thể mang đến cho Hiền phi một chút an ủi và vui vẻ."
Trong lòng Hoàng hậu mắng thầm, chỉ sợ là không đơn giản như vậy. Nhưng nàng vẫn mỉm cười nhu hoà: "Hoàng thượng anh minh."
Thật ra Hoàng hậu cũng thầm cảm thấy có chút may mắn. Hoàng đế coi trọng Mã thị như vậy, thậm chí còn muốn phong Cửu tần, về sau có thể đứng trong hàng tứ phi, vậy nhất định sẽ là chủ vị một cung. Nhưng mà bây giờ Hoàng đế lại an bài Mã thị đến Thượng Dương cung, vậy thì điều đó là không có khả năng. Dù sao ở Thượng Dương cung, Hoa Thường mới là chủ nhân chân chính, không có khả năng bị lay động.
Hiển nhiên, Hoàng hậu nương nương xem nhẹ khả năng sẽ di dời cung.
Hoàng đế lại nhìn nhìn danh sách, mở miệng nói: "Nữ nhi của Phụng Thiên phủ thừa Đỗ Sanh ban cho Luân nhi đi, là thứ phi cũng được. Về sau nếu thấy nàng ấy tốt, mà Luân nhi cũng thích, thì tấn phong cũng không muộn."
Hoàng hậu siết chặt khăn tay, nữ nhi của Chính Tứ phẩm Phụng Thiên phủ thừa chẳng lẽ chỉ xứng trở thành thứ phi của Đại Hoàng tử thôi sao? Ngay cả trắc phi cũng không đủ khả năng để làm. Xem ra, trong lòng Hoàng thượng cũng không phải là không coi trọng Đại Hoàng tử...
"Vâng, Hoàng thượng anh minh." Mặc kệ trong lòng nghĩ như thế nào, Hoàng hậu vẫn mỉm cười ôn nhu.
Thấy Hoàng thượng có chút mệt mỏi, Hoàng hậu cho người dâng canh sâm lên, nhỏ giọng nói: "Gần đây Hoàng thượng lo lắng quốc sự vất vả, lại thêm nỗi đau mất con. Thân thể của thần thiếp không tốt, không thể vì Hoàng thượng phân ưu, trong lòng thần thiếp cảm thấy vô cùng áy náy. Hoàng thượng phải bảo trọng long thể thật tốt."
Hoàng đế không thích canh sâm, nhưng vẫn giữ cho Hoàng hậu vài phần mặt mũi. Hắn uống một hơi cạn sạch rồi lau miệng nói: "Trẫm không sao cả, phiền Hoàng hậu phải lo lắng rồi."
Một tháng sau, mùa xuân vừa qua, tú nữ vào cung.