Tư Thái Cung Phi

Chương 30 : Trời sập

Ngày đăng: 00:36 19/04/20


Edit: Nguyệt Phi.



Beta: Tiên Thái Phi.



Thượng Dượng cung.



Hoa Thường cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ với ý chỉ truyền tới từ Kiến Chương cung. Hoa Thường khẽ cười dịu dàng, lấy ra một cái hà bao lụa tơ tằm thêu hoa sen bằng chỉ bạc đưa cho tiểu thái giám, nhẹ nhàng nói: "Bổn cung có chuyện thỉnh giáo công công, vừa nãy có thái giám tới truyền chỉ nói hôm nay Hoàng thượng sẽ đến đây. Hiện tại cũng chưa được một canh giờ, sao lại thay đổi nhanh như vậy, có phải bổn cung đã làm sai điều gì không?"



Tiểu thái giám nhận lấy hà bao, nhét vào trong tay áo, mặt đầy vui vẻ, cúi đầu khom người: "Tạ nương nương ban thưởng. Nương nương không cần lo lắng, hôm nay long thể Hoàng thượng đột nhiên khó chịu, chỉ sợ lây bệnh cho nương nương nên mới truyền ý chỉ như vậy. Hôm nay Hoàng thượng cũng muốn nghỉ lại ở Kiến Chương cung, không truyền phi tần đến thị tẩm."



Hoa Thường rũ mắt xuống, khẽ cười: "Công công vất vả rồi."



Tiểu thái giám cười khiêm tốn hành lễ: "Làm gì có, nếu nương nương không còn chuyện gì nữa, nô tài phải trở về phục mệnh đây."



Hoa Thường cười nhu hòa: "Công công đi thong thả."



Tiễn tiểu thái giám truyền chỉ xong, Hoa Thường vịn tay Lan Chi quay về trong điện.



Ngồi trên nhuyễn tháp, Hoa Thường nhấp một ngụm Lão Quân Mi [1], thấp giọng nói: "Long thể Hoàng thượng không khỏe, bổn cung vô cùng lo lắng, một lát phân phó Ngự Thiện phòng làm mấy món đồ bổ, sai người đưa đi."



[1] Lão Quân Mi: Tên một loại trà.



Lan Chi phúc thân đáp lời.
Hoàng hậu an bài Thái hậu ở phòng bên trái của thiên điện, còn Thục phi ở bên phải. Thục phi vẫn ổn, chỉ là tâm tình bị kích động nên động thai khí mà thôi, Thái y cũng nói là không có gì đáng ngại, cố gắng nghỉ ngơi một chút là được. Thái hậu lại lớn tuổi, bị tin tức như vậy kích động mạnh nên không được tốt lắm, sắc mặt các Thái y đều đầy vẻ lo lắng.



Hoàng hậu và các vị phi tần canh giữ ở bên người Thái hậu, vẻ mặt mỗi người lại không giống nhau. Ba người Hoàng hậu, Trịnh Phi, Ninh Quý tần chắc chắn khá là yên tâm, dưới gối ba người đều có Hoàng tử, dường như địa vị lập tức trở nên vi diệu không giống với những người còn lại.



Qua nửa canh giờ sau, Thái hậu mới nặng nề tỉnh lại. Mở mắt ra, Thái hậu liền giãy giụa muốn ngồi dậy, Hoàng hậu vội vàng tiến lên đỡ, nước mắt rơi lã chã, thương tâm nói: "Mẫu hậu bảo trọng thân thể. Hiện giờ Hoàng thượng... nếu mẫu hậu người có mệnh hệ nào, chúng nhi thần biết phải làm sao đây."



Thái hậu đẩy tay Hoàng hậu ra, đôi mắt đen láy lướt qua những phi tần đang ra vẻ buồn rầu thê lương ở bên dưới, ánh mắt mang theo vài phần lão luyện khôn khéo và kiên cường.



Thanh âm già nua có chút khàn khàn: "Ai gia sống nhiều năm như vậy, từ một Quý tần ở hậu cung của Tiên đế, cho tới Thái hậu như bây giờ, các ngươi nghĩ cái gì ai gia đều biết!"



Đám người Hoàng hậu thấy sắc mặt Thái hậu thay đổi đều run lên một cái, kính cần cúi đầu lắng nghe dạy bảo. Tay Thái hậu vịn mép giường, tựa người lên gối dựa bên cạnh, tiếp tục nói: "Bây giờ Hoàng đế bệnh nặng, ai gia khuyên các ngươi nên an phận một chút! Nghĩ càng nhiều, chết càng nhanh! Đừng trách ai gia không nhắc nhở các ngươi."



Hoàng hậu bịch một tiếng quỳ xuống, khóc lóc nói: "Sao mẫu hậu lại nói những lời trách móc như vậy, chúng thần thiếp đều lo lắng cho long thể của Hoàng thượng, mong Hoàng thượng mau chóng khỏe mạnh".



Ánh mắt của Thái hậu lạnh lùng nhìn Hoàng hậu, nói: "Hoàng hậu lo lắng cho bệnh tình của Hoàng thượng, ai gia tin. Nhưng chẳng lẽ trong lòng Hoàng hậu không có nghĩ đến điều gì khác sao? Ai gia ăn muối còn nhiều hơn ngươi ăn cơm! Ai gia nói cho các ngươi biết, Hoàng thượng là thiên tử, là con của trời cao, nhất định sẽ chuyển nguy thành an, các ngươi phải cẩn thận tuân thủ, làm tròn bổn phận của mình, đoan chính cung lương [2]".



[2] Đoan chính cung lương (端正恭良): Đoan trang, chính trực, cung kính, lương thiện.



Hoàng hậu vẫn còn quỳ dưới đất, Hoa Thường và đám người Trịnh Phi phúc thân hành lễ: "Thần thiếp cẩn tuân Thái hậu nương nương dạy bảo."



Không thể không nói, những lời này của Thái hậu rất có khí thế chấn động, đối với những phi tần không con mà nói, đều thật sự chờ mong Hoàng thượng khỏe lại. Mà những phi tần đã có con thì e ngại uy nghiêm của Thái hậu nên sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ.