Tư Thái Cung Phi

Chương 51 : Trừng trị tiểu nghi

Ngày đăng: 00:36 19/04/20


Edit: Chiêu Tần.



Beta: Triệu Hiền viện.



Hoa Thường trở về cung, đăm chiêu suy nghĩ, còn Lan Chi thì nơm nớp lo sợ. Còn ở Tiêu Phòng cung thì lại xảy ra chuyện.



Hậu điện Tiêu Phòng cung.



Tính ra thì Tô Tiểu nghi ở Tiêu Phòng cung cũng đã lâu. Thế mà trong hậu điện lại trống trải, không có bất kỳ vật dụng nào, địa long hay chậu than sưởi ấm cũng không được trang bị thêm. Mùa đông ở đây, cái lạnh không rét chết người thì cũng được coi như là ấm áp rồi.



Tô Tiểu nghi mặc đồ thật dày, ngồi trên giường, trên gương mặt kiều diễm tái nhợt có chút vết xanh tím. Cung nữ thiếp thân hầu hạ bên cạnh thấp giọng nói: "Nương nương, người đừng buồn nữa, Thục phi được sủng ái hơn mười năm rồi, chúng ta không thể động đến nàng ta được."



Tô Tiểu nghi nhắm mắt lại, cười khổ: "Trân biểu tỷ, tất nhiên là ta biết điều đó. Thế nên, cho dù nàng ta có khắt khe với ta như thế nào, ta đều cắn răng nhẫn nhịn. Ta vẫn trông chờ một ngày nào đó, khi Hoàng thượng thấy được tình cảnh của ta, người sẽ bênh vực cho ta. Nhưng không nghĩ rằng, Hoàng thượng chẳng buồn quở trách Thục phi lấy nửa câu. Lẽ nào, so với Thục phi, ta chỉ là hạt bụi chẳng đáng nhắc tới hay sao?"



Thật ra thì vị Tô Tiểu nghi này cũng có chút thông minh. Sau khi được lâm hạnh rồi tấn phong làm Tiểu nghi, nàng ta đã cầu xin một ân điển, xin vị biểu tỷ từ Nhạc phủ đến làm cung nữ thiếp thân cho nàng ta, còn tốt hơn là để mặc người khác sắp xếp.



Khi bị Thục phi chèn ép, nàng ta cũng không lên tiếng cáo trạng. Hoàng thượng sủng hạnh nàng hầu như đều là triệu hạnh (gọi đến nơi để thị tẩm), chưa từng bước chân vào điện của nàng. Cho nên, Tô Tiểu nghi đành phải ở trong tòa cung điện vừa lạnh lẽo vừa trống rỗng này hơn nửa tháng, chỉ mong khi Hoàng đế biết được tình cảnh của nàng thì sẽ khen nàng vài câu, biết nhường nhịn, khiêm tốn, tiện thể sẽ quở trách Thục phi mấy lời.



Vừa hay hôm qua, khi Hoàng thượng đến cung của Thục phi thăm tiểu Công chúa thì lại nhớ đến vị Tiểu nghi mỹ lệ ở hậu điện, thánh giá liền dời bước đến, Thục phi dùng mọi cách cũng không thể ngăn được. Nhờ vậy, Hoàng thượng mới biết Tô Tiểu nghi đã phải chịu đựng như thế trong mấy ngày qua.



Đáng tiếc, Hoàng thượng chỉ nhìn một chút rồi phân phó Nội Vụ phủ mua thêm cho nàng ta vài thứ, không hề có ý quở trách Thục phi, ngược lại còn trấn an. Điều này khiến cho Tô Tiểu nghi chán nản, mất hết tinh thần.



Hơn nửa tháng nhẫn nhịn chịu đựng cứ như thế mà bay theo gió. Tô Tiểu nghi đang chìm đắm trong ân sủng của Hoàng đế rốt cuộc đã tỉnh ngộ.



Cung nữ kia vốn là biểu tỷ của nàng, thế nên nói năng có chút tùy tiện, mở miệng nói: "Nương nương, trong lòng Hoàng thượng chắc chắn có nhớ đến người, chỉ là ngại Thục phi nên không tiện mở miệng mà thôi. Dù sao thì những ngày sau này của chúng ta cũng tốt hơn trước rồi, Hoàng thượng cũng đã phân phó Nội Vụ phủ mua thêm vật dụng, nương nương đừng buồn nữa."




Thân thể Thục phi không được tốt, hơn nữa, mấy ngày nay nàng lại tức giận trong người, sắc mặt có vẻ nhợt nhạt.



Yên Hoài cẩn thận nói: "Nương nương, người lại khấu trừ đồ vật Nội Vụ phủ đưa đến, nếu bị Hoàng thượng biết nữa, sẽ không tốt lắm đâu."



Thục phi mang hộ giáp bằng vàng, tay chống lên trán, chậm rãi nói: "Sao Hoàng thượng có thể vì một nữ nhân ti tiện mà răn dạy bổn cung được? Bổn cung chịu làm khó dễ nàng ta, đó chính là vinh hạnh của nàng, cắn răng mà chịu đựng đi."



Yên Hoài lo lắng: "Nếu thật sự bị đông cứng, xảy ra chuyện lớn thì... Gần đây Hoàng thượng tuyên nàng ta thị tẩm rất nhiều lần."



Thục phi đập bàn, oán hận nói: "Bổn cung chỉ hận không thể cho nàng ta lạnh chết, xem ra nàng ta mạng lớn, may mắn sống sót. Quả nhiên là vũ nữ xuất thân từ Nhạc phủ, thân thể thế nhưng lại tốt đến mức đó."



Yên Hoài thấy Thục phi tức giận, cẩn thận nói: "Nghe nói Hoàng thượng đến Thượng Dương cung, Kỳ Phi nương nương hiền đức lại hiểu lý lẽ. Nếu Hoàng thượng bảo Kỳ Phi tới khuyên nương nương thì nên làm thế nào cho phải đây?"



Thục phi cười lạnh lùng, mở miệng nói: "Hoàng thượng sẽ không nói chuyện này với Kỳ Phi đâu. Sủng hạnh một vũ nữ, còn phong làm Tiểu nghi, đây đã coi như là một chuyện khác người. Một Tiểu nghi nho nhỏ còn xích mích với cung chủ của nàng ta, chuyện mất mặt như vậy, tuyệt đối Hoàng thượng sẽ không nói với Kỳ Phi. Kỳ Phi xuất thân thế gia, không những hiền đức hiểu lý lẽ, mà còn rất công chính. Lần này Hoàng thượng làm chuyện chướng mắt với Kỳ Phi, bản thân Hoàng thượng cũng biết, nên sẽ không nhắc tới."



Yên Hoài ngẩng đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ: "Thế Tô Tiểu nghi này phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ cứ để như vậy? Điều này sẽ không tốt đối với thanh danh của nương nương."



Thục phi cười lạnh: "Thanh danh của bổn cung? Bổn cung sợ gì chứ? Lớn tuổi như vậy rồi, còn có gì bổn cung chưa từng thấy nữa? Chỉ đáng thương cho tiểu Công chúa của ta, thân thể yếu đuối, vậy mà phải ở cùng nữ nhân ti tiện kia, tương lai nếu bị nàng ta dạy hư, bổn cung biết tìm ai để nói lý lẽ đây?"



Yên Hoài lại an ủi: "Tiểu Công chúa kim tôn ngọc quý ở chính điện, Tô Tiểu nghi đó dù có năng lực lớn đến đâu cũng không thể làm hư tiểu Công chúa được."



Thục phi quát lớn: "Ngu xuẩn! Nữ nhân kia ở trong cung của bổn cung, thì đã coi như là người của bổn cung rồi. Ngẩng đầu không thấy cúi đầu lại gặp! Nàng ta làm ra chuyện mất mặt, bổn cung cũng bị mất mặt theo, tiểu Công chúa của bổn cung cũng chịu liên lụy!"



Thục phi nắm chặt bàn tay lại, oán hận nói: "Những nữ nhân ti tiện như thế, lúc nào Hoàng thượng cũng nhét vào trong cung của bổn cung, hừ! Xem ta sẽ tra tấn nàng ta như thế nào, dù có chết cũng xứng đáng. Nếu có thể sống thì coi như nàng ta mạng lớn!"