Tư Thái Cung Phi
Chương 64 : Sinh hạ
Ngày đăng: 00:37 19/04/20
Edit: Nguyệt Đức phi.
Beta: Tiên Thái Phi.
Bốn tháng sau, Giáng Vân hiên.
Thai của Tô Cơ mới hơn tám tháng, chưa tới chín tháng đã muốn sinh rồi. Hoàng đế, Thái hậu và Hoàng hậu nghe tin cũng vội vã chạy tới, những phi tần hậu cung khác đương nhiên không cam lòng đến sau, đều có mặt đầy đủ.
Bây giờ đã vào thu, khí trời chuyển rét, gió cũng bắt đầu trở nên lạnh hơn, lá cây cũng từ xanh tươi chuyển sang khô vàng, mang tới cảm giác tử khí nặng nề. Cung điện gạch đỏ ngói xanh dường như cũng không khiến lòng người ấm áp hơn là bao.
Hoàng đế ngồi ngoài cửa, cau mày, nghiêm giọng nói: "Thái y, sao Tô Cơ lại sinh non vậy?"
Lão Thái y khom người trả lời: "Mang song thai nên khó khăn, sinh sớm cũng không ít người, nhưng rốt cuộc vì sao Tô Cơ sinh non, bây giờ chúng thần không thể chẩn ra mạch nên cũng chưa biết."
Thái hậu thấy Hoàng thượng lại muốn nổi giận, nặng nề nói: "Bây giờ không phải là lúc truy cứu nguyên nhân và trách nhiệm, nhanh chóng gọi bà mụ tới đây và chuẩn bị nước nóng các thứ. Còn nữa, cho người đi lấy một viên nhân sâm thượng hạng dự trữ sẵn, đứa nhỏ được bình an sinh ra mới là chính sự."
Trong lòng Thái hậu cũng cuống cuồng lo lắng, nếp nhăn trên trán dường như sâu hơn, nhưng dù sao bà cũng đã trải qua nhiều sóng gió, chuyện nặng nhẹ cấp bách vẫn có thể phân định được rõ ràng.
Hoàng đế hơi cúi đầu nói: "Vâng, mẫu hậu nói đúng, nhi thần gấp gáp rồi."
Dáng vẻ Hoàng hậu đoan chính độ lượng, trên mặt cũng mang theo vẻ sốt ruột, chậm rãi nói: "Chỉ sợ song thai sẽ sinh sớm, nên mọi thứ đều đã được chuẩn bị trước rồi."
Trong cung điện mơ hồ truyền tới tiếng kêu thống khổ của Tô Cơ, khiến người nghe cũng cảm thấy đau đớn.
Hài tử Tô Cơ sinh hạ không ai chăm sóc, theo lý nên giao cho Hoàng hậu là tốt nhất, nhưng giao đứa nhỏ của Tô Cơ cho người muốn hại chết chúng nó, thật sự sẽ tốt sao? Đây cũng là lời mà Trần Hỉ muốn ám chỉ.
Hoàng đế nhắm mắt lại, muốn tức giận, muốn nổi giận, cũng không biết nên làm như thế nào. Trước kia Hoàng hậu không phải người như vậy, Đại Hoàng tử và Nhị Hoàng tử cũng từng ở dưới gối nàng một thời gian. Nàng tử tế hòa nhã, tỉ mỉ chu đáo, xem như đứa nhỏ do chính mình sinh ra. Là bởi vị có đích tử của mình sao? Là bởi vì người khác có thể uy hiếp đến đích tử của mình sao?
Hoàng đế nghĩ không ra, thê tử kết tóc của mình sao lại biến thành bộ dạng này. Lúc đó bọn họ đều còn trẻ, bọn họ đã từng nâng đỡ lẫn nhau, yêu thương nhau, cùng nhau vượt qua những năm tháng gian nan khó khăn nhất. Bọn họ cũng đã từng trải qua nỗi đau mất con, cũng đã từng kinh qua đấu đá triều chính, cùng nhau đăng cơ trong vẻ vang. Bọn họ là phu thê sống cùng chăn, chết cùng huyệt mà, vì sao vậy, sao nàng ấy lại thay đổi chứ?
Trần Hỉ nhìn dáng vẻ hoảng hốt của Hoàng đế, cũng đau đớn trong lòng, có tức giận với Hoàng hậu nhưng cũng bất lực đối với đấu đá trong hậu cung.
Hoàng đế ngồi trên liễn màu vàng sáng, khẽ quay đầu, nhìn Trần Hỉ vẫn luôn đi theo bên cạnh hắn, nhẹ giọng nói: "Trần Hỉ, ngươi nói xem, tại sao lại như vậy? Trẫm đối với nàng không tốt sao? Trẫm không đủ kính trọng nàng sao? Trẫm thậm chí đã chuẩn bị xong chiếu thư sắc lập Thái tử, nàng là thê tử kết tóc của trẫm mà."
Trần Hỉ khẽ thở dài, lên tiếng nói: "Hoàng thượng, phu thê vừa thân quen lại vừa xa lạ."
Hoàng đế cúi đầu cười: "Vừa thân vừa lạ... đúng vậy, vừa thân vừa lạ."
Trần Hỉ nhẹ giọng nói: "Hoàng thượng, Thái hậu đã hạ lệnh điều tra kỹ chuyện Tô Cơ sinh non, người có ngăn cản không?"
Sắc mặt Hoàng đế vẫn không chút dao động, từ từ lắc đầu nói: "Không cần, Thái hậu sẽ không tra ra cái gì đâu, ta hiểu Hoàng hậu, nàng ấy làm việc sẽ không lưu lại điểm yếu đâu."
Trần Hỉ thận trọng ngẩng đầu nhìn gương mặt không biểu tình của Hoàng đế, thấp giọng nói: "Chuyện lần này không có chứng cứ gì, Hoàng thượng định xử lý như thế nào?"
Hoàng đế nhếch mép cười tự giễu một cái, lên tiếng nói: "Chứng cứ? Trẫm không cần chứng cứ, có một số việc không cần chứng cứ. Không có chứng cứ chính là chứng cứ tốt nhất, trẫm sẽ không động đến nàng ấy, nàng ấy cũng biết điều đó, cho nên mới dám mạo hiểm làm chuyện này."
Vương Nguyên, nàng và ta tình nghĩa phu thê hơn mười năm đến đây là chấm dứt, sau này, nàng chỉ làm Hậu, không làm thê.