Tu Tiên Chi Phế Sài
Chương 116 :
Ngày đăng: 04:19 19/04/20
Tiểu Hồ Lô nhảy lên khiến Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên đều sửng sốt, sau đó hai người liếc mắt nhìn nhau cũng từ trong ánh mắt của đối phương nhìn ra vài phần vui mừng, Tiểu Hồ Lô là linh bảo của Thiên bảng thuộc tính Mộc, đối với linh lực dĩ nhiên là nhạy cảm nhất, lúc này nó có phản ứng không chừng nhất định tìm được thứ rất lợi hại rồi nhỉ? Mà ở trong một mảnh rừng cây Trường Sinh màu vàng này, thứ có linh lực lợi hại nhất, có tám chín phần sẽ là "Kết tinh thụ" rồi.
Vì vậy hai người không nói hai lời liền theo hướng đi chỉ dẫn của Tiểu Hồ Lô, vốn Nguyên Tu Vân bởi vì chuyện này sẽ trở nên rất đơn giản, kết quả sau đó lại đi gần nửa canh giờ, Nguyên Tu Vân giật giật khoé miệng trực tiếp đè Tiểu Hồ Lô xuống.
"Nếu như mi vẫn còn đi qua đi lại một chỗ, ta đây cũng sẽ tuỳ mi, nhưng vấn đề là mi không phát hiện từ nãy đến giờ đã nửa canh giờ rồi, cả một đoạn đường mi chỉ vòng quanh ở một nơi thật lớn này thôi sao? Ta vẫn cho rằng giữa mi và Tiểu Sỏa Đản ít gì cũng có thể là mi phụ trách chỉ số thông minh nó phụ trách vũ lực, giờ mi như thế này là đang đùa ta hả?"
Tiểu Hồ Lô bị Nguyên Tu Vân trào phúng nhất là không có khói lửa đã tức giận mà dừng lại, cả người hồ lô cũng không quá tốt, soạt soạt soạt mà vươn ra bốn phiến lá ở bốn phương hướng đong đưa tới đong đưa lui, giống như đang tranh luận gì đó. Đương nhiên, Nguyên Tu Vân ở trong đan điền cũng cảm nhận được cảm tình rất bất mãn của nó.
"Mi nói bảo bối kia ở trong phạm vi này sao?"
Tiểu Hồ Lô cao ngạo ở trên vai Nguyên Tu Vân vẫy vẫy lá cây, biểu thị ngươi đồ con người ngu xuẩn cuối cùng nghe hiểu ý của ta.
Nguyên Tu Vân cúi đầu nhìn, nhớ lại mảnh lớn cánh rừng màu vàng vừa rồi đi qua trong nửa canh giờ, nhất thời cảm thấy y thật sự đánh giá cao hồ lô nhà mình. Chẳng qua có thể ở trong một mảnh địa bàn rộng lớn vòng ra cho y năm sân bóng lớn như vậy cũng là không dễ dàng, nếu như bọn họ vận khí tốt đoán chừng trong vòng 3 ngày mới có thể tìm được một ít đầu mối. Chỉ chẳng qua hy vọng bọn họ sẽ không ở ngày thứ ba đã bị cưỡng chế lôi đi. Nghĩ tới đây Nguyên Tu Vân nhìn thoáng qua Dịch Nhiên bên cạnh: "Chúng ta xuống phía dưới thu thập một ít cây Trường Sinh Kim đi, thứ này cho dù không phải kết tinh, bản thân cũng là bảo vật khó có được. Dù cho nếu như không có lửa tốt nhất thì hoàn toàn không cách nào dao động nó. Hai chúng ta coi như chiếm được hời rồi."
Dịch Nhiên gật đầu, sau đó nói: "Có thể làm ám khí và trường kiếm."
Nguyên Tu Vân nhất thời đã nghĩ đến Bạo vũ lê hoa châm và kiếm Thổ hào. Khóe miệng giật một cái: "Chờ lấy được vật liệu sau này ta sẽ luyện chế đi." Chẳng qua cứng rắn như thế, bản thân còn mang linh tài thuộc tính Kim lớn lên có tính mô phỏng, đúng là vật liệu luyện chế ám khí vô cùng tốt.
"Ơ, phía trước, hình như có tia sáng. Đó là ánh sáng màu vàng, mà còn..."
"Mà còn gì?!"
"Trời! Đó là một gốc cây to màu vàng? Đó nhất định là Kết Tinh chi mộc! Ở buổi tối trong rừng Trường Sinh mộc chỉ có nó là màu vàng! Với lại cao lớn nhất!"
Sau khi đệ tử của phái Thuỷ Linh hô lên những lời này bọn họ hai mặt nhìn nhau chỉ chốc lát, tiếp đó đã dùng tốc độ nhanh nhất xông về vị trí của cây to màu vàng đó. Trên mặt của bọn họ đều mang sắc mặt vui mừng, dù sao hiện giờ coi như bọn họ là người cách Kết Tinh chi mộc gần nhất rồi!
Chẳng qua động tĩnh của nơi này lớn như vậy, lại là ở ban đêm, đương nhiên không có khả năng chỉ có đơn phương bọn họ phát hiện, Nguyên Tu Vân nằm ở trên phi thảm, thấy đủ loại linh lực từ phương hướng nghịch cảnh khác nhau bay nhanh tới nơi này.
"Chúng ta cũng đi xem, vừa nãy Tiểu Hồ Lô kích động là có thể hiểu rồi." Hai mắt Nguyên Tu Vân lóe tia sáng, Dịch Nhiên ở bên cạnh mặt đen lại gật đầu, vừa vặn có thể thừa dịp đánh người bừa bãi rồi.
=====
9}:I^